Nguyễn Thiên Lăng cũng không hiểu trái tim mình sao nữa, có một chút hụt hẫng.
Thì ra cô không chơi trò lạt mềm buộc chặt gì cả, cũng chẳng có âm mưu gì.
Chỉ là do cô hết yêu anh, thái độ mới có sự thay đổi lớn như vậy.
Tuy nhiên là anh thật sự chán ghét tình yêu của cô, thứ tình yêu đó quá phiền phức, làm người ta chán ngán, khiến người khác không dám đến gần chỉ muốn trốn chạy.
Bây giờ biết được cô thật sự không yêu anh, anh thở phào, cảm giác thật nhẹ nhõm, giống như được giải phóng vậy.
Cảm giác nhẹ nhõm này hầu như chiếm hết trái tim anh, vì vậy anh chưa kịp phát giác sự hụt hẫng tận sâu trong lòng.
Đôi môi mỏng dễ nhìn cong lên một nụ cười mê hoặc, Nguyễn Thiên Lăng nựng má cô, cười nheo mắt: “Nếu như chúng ta đã đứng cùng một phía, nhớ là trong vòng một tháng phải phối hợp với tôi vô điều kiện biết chưa?”
“Đương nhiên!” - Giang Vũ Phi gật đầu dễ chịu.
Chỉ cần không phải mang thai con của anh, cô cũng không ngần ngại diễn kịch với anh.
Nguyễn Thiên Lăng như sực nhớ ra điều gì, lập tức đứng dậy nói: “Cô thay đồ đi ra ngoài với tôi.”
Giang Vũ Phi chớp chớp mắt đầy nghi hoặc, nhưng một câu nói của anh khiến cô ngoan ngoãn phục tùng: “Là cô nói sẽ phối hợp với tôi mà!”
Được thôi, cô cũng không hỏi anh làm gì, cô sẽ cố gắng hết sức phối hợp với anh là xong.
Giang Vũ Phi thay quần áo rồi Nguyễn Thiên Lăng ôm người cô, hai người đi ra khỏi phòng ngủ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/575688/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.