Nguyễn An Quốc tay nắn nắn một quân cờ, chậm rãi đưa xuống, không đáp mà hỏi ngược: “Hôm đó tại bữa tiệc La gia, cháu đã chịu không ít ấm ức.”
“Ông nội, ông cũng biết sao?”
Ông lão gật gật đầu, lại hừ lạnh một tiếng: “La gia thật ức hiếp người quá đáng, dù sao cháu cũng là con dâu danh chính ngôn thuận của Nguyễn gia chúng ta. Bọn họ dám hãm hại cháu như vậy, là tưởng Nguyễn gia chúng ta dễ ăn hiếp lắm sao?”
Giang Vũ Phi càng kinh ngạc hơn.
Không ngờ ngay cả việc La Nhu Vân hãm hại cô mà ông nội cũng biết.
“Ông nội, cháu nghĩ đó có lẽ là do hiểu lầm thôi…”
“Sao lại là hiểu lầm? La gia muốn lật đổ Tất thị, bản thân mình không có bản lĩnh nên dùng kế hại cháu. Lần này đúng là ăn cắp gà không thành còn làm mất đấu gạo! Tuy nhiên, cách xử sự của Thiên Lăng khiến ông rất hài lòng.” - Nói đến đây, Nguyễn An Quốc lại cười vui vẻ.
Nghĩ đến mối quan hệ của vợ chồng họ trở nên tốt hơn, tinh thần ông thoải mái còn hơn uống linh đan thần dược.
Nhưng Giang Vũ Phi lại có chút lo sợ trong lòng.
Thì ra La Nhu Vân hãm hại cô không phải vì muốn có Nguyễn Thiên Lăng, mà là vì muốn Nguyễn Thiên Lăng đối phó với Tất thị!
Không đúng, nhất định La gia cũng muốn Nguyễn Thiên Lăng chán ghét cô, như vậy La Nhu Vân mới có cơ hội tiến tới.
Hay cho mưu kế một mũi tên trúng hai con nhạn, cô đã nói rồi mà, cô đâu có quan trọng đến nỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/575683/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.