Edit: Lăng Mộ Tuyết
"Rất nhanh?" Hoàng Phủ Ương cười hỏi.
"Năm nay."
Hoàng Phủ Ương nghe hắn nói chắc chắn, hai tay ôm ngực nhìn kỹ hắn sau một lúc lâu: "Bách Nguyên, ta thực không hiểu khi mọi người đều vội vả lấy lòng lục hoàng đệ, sao ngươi lại đến đầu quân cho ta, thậm chí có ý muốn đẩy ta lên long ỷ?" Năm đó cuối cùng cũng chiến thắng Tây Đột, Phiền Bách Nguyên bị thương trở về, hắn từng đến thăm, lại nghe hắn nói ra kế hoạch này, nhất thời kinh ngạc không hiểu.
Giả mù, chân không rời nhà, nhưng hắn lại có thể biết được chuyện thiên hạ, tính đến giờ mới biết, toàn bộ đều như hắn (PBN) suy đoán, không hề lệch lạc, làm cho hắn tán thưởng lại càng kinh nghi (ngạc nhiên nghi ngờ) nhiều hơn.
Người này có thể suy đoán chuyện triều đình chuẩn xác như vậy, chớ trách hắn ở trên chiến trường đánh đâu thắng đó; không gì cản nổi.
"Tam hoàng tử, Khổng Nhị gia phòng bị, việc này lục hoàng tử tất sẽ nghe thấy, sau này nhất định sẽ nhằm vào Tam hoàng tử, Tam hoàng tử phải tăng cường phòng bị, chỉ cần chống được đến mùa thu, Nam Phương đại hạn, ta muốn Trí Nghiêu độn lương, có thể để cho Tam hoàng tử ở trước mặt hoàng thượng tái lập danh hiệu hiền đức."
"Nam Phương đại hạn?" Hoàng Phủ Ương cau chặt mi, không thể tin được ngay cả thiên tai mà hắn cũng có thể đoán trước.
"Tam hoàng tử có từng nghe qua đạo lý trừ tịch gạo đẩy năm sau mưa*?" Phiền Bách Nguyên không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-lam-thiep/2266642/chuong-15-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.