Edit: Lăng Mộ Tuyết
"Bà nội."
Dương Như Tuyên giương mắt, chỉ thấy tướng công của nàng luôn lạnh nhạt từ đầu tới giờ, đứng dậy đi đến chỗ Lư thị. Thấy thế, nàng không nói hai lời tiến lên để tay hắn khoác lên tay nàng, đoán rằng làm như vậy có vẻ sẽ không trêu chọc khiến hắn tức giận.
Cử chỉ mờ ám này khiến ánh mắt Lư thị nhu hòa rất nhiều, trực giác bà biết lần này cháu trai bà chọn thê tử rất tốt.
"Nguyên Nhi, ngồi xuống đi." Khi cháu trai nhẹ tay kéo bà, Lư thị thương tiếc vỗ nhẹ hai lần: "Chúng ta ngồi, cùng ngồi nào."
"Bà nội, người ngồi tạm chỗ này trước, để cháu dâu xử lý sạch sẽ chỗ này đã, nếu không làm chân bị thương sẽ không tốt." Dương Như Tuyên thấy bà đi về phía chủ vị, nhìn như dịu dàng nhắc nhở, nhưng kỳ thật là nhắc nhở những gì Kha thị đã làm, còn có hành vi ỷ thế hiếp người của bà tử nha hoàn.
Nàng không vì mình, cũng cần phải thay tướng công của mình đòi chút công đạo chứ.
Khi dễ con dâu mới, xưa nay là lễ gặp mặt mà bà bà cho con dâu, nhưng hạ nhân lại giúp đỡ, Phiền Bách Nguyên đều nhìn thấy từ đầu đến cuối, quá mức khi thượng phạm hạ, nếu nuông chiều tiếp, trời mới biết những hạ nhân này sẽ vì Kha thị lớn mật mà thành ra thế nào.
Lư thị thấy những vệt nước những mảnh chén vỡ trên đất, ánh mắt vừa nâng, hỏi ma ma nha hoàn bên cạnh Kha thị: "Sao thế này, dưới đất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-lam-thiep/2266597/chuong-5-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.