Edit: Lăng Mộ Tuyết
"Tuyên tiểu thư, dùng bữa rồi."
Dương Như Tuyên nằm ở trên giường ngẩn người thật lâu bị Mật Nhi không khách khí gọi hoàn hồn, nàng nhìn qua, Mật Nhi và nàng cũng không hơn kém nhau mấy tuổi, ước chừng trên dưới 12, 13 tuổi, hiện giờ bị phát đến bên người nàng, khẳng định lòng không thoải mái. Dù sao cũng là nha hoàn trong phủ, đương nhiên muốn phụng dưỡng chánh chủ, chứ không phải đứa bé mồ côi không nơi nương tựa.
Tâm trạng Mật Nhi nàng có thể lý giải, cũng không trách móc, dù sao Mật Nhi có vẻ thẳng tính hơn những nha hoàn nơi hậu viện của Phiền phủ, trong long có thể có suy nghĩ xấu gì chứ?
Dương Như Tuyên cẩn thận đánh giá diện mạo của nàng, mặt má đào, mắt to thanh lệ xinh đẹp không tỳ vết, thật không biết vì sao lúc trước nàng lại chán ghét mấy nha hoàn này như vậy, cảm thấy các nàng ỷ vào thân phận nửa tiểu thư mà khi dễ mình.
"Cảm ơn ngươi, Mật Nhi." Nàng cười cảm ơn.
Mật Nhi nghe vậy ngược lại có chút sững sờ. Nguyên nhân là vì khi tiểu thư của tam phòng đến Địch Dương thành làm khách, luôn một bộ dáng tài cao khí ngạo, hiện giờ nàng được nhận nuôi, bản thân đang muốn làm giảm uy phong của nàng, để nàng khỏi vênh mặt hất hàm sai khiến chủ tử nhà mình nữa, không nghĩ tới mình còn chưa nói gì, bộ dáng nàng đã dịu ngoan uyển chuyển hàm xúc, khiến nàng khó hiểu cực kỳ.
"Tuyên tiểu thư nói gì vậy, trên đời này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-lam-thiep/2266575/chuong-1-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.