Chúng tôi chất thùng dụng cụ lên sau xe rồi chạy thẳng, vì xe cũng không rộng rãi lắm vả lại tôi đang còn ăn dở nên ngồi luôn ở thùng sau ăn nốt chứ không vào trong xe. Jake cầm lái theo chỉ dẫn của Leon đưa xe chạy vòng vèo dưới chân những đồi cát, tôi ngồi sau vừa chóp chép vừa nghe gió mạnh dần lên từng chút một, trời lúc này đã tối hẳn cộng thêm gió nên cái nắng nóng đã đi đâu hết chỉ thấy mỗi lúc một lạnh dần.
-I-an, bão cát còn cách chúng tôi bao xa? Leon hỏi căn cứ.
-Khoản một cây số, gió bão đang lớn dần các cậu phải nhanh lên, nếu bị bão cát nhấn chìm thì UAV cũng không tìm được các cậu đâu.
-Rõ rồi…!
Cả xe đều nghe rõ nên Jake nhấn ga làm chiếc xe vọt lên nhưng dưới chân toàn cát là cát muốn đi nhanh cũng không được, hơn nữa chúng tôi vẫn đang ở trong địa hình khá phức tạp nên phải tránh những đồi cát cao. Tôi lúc này thấy tình hình cũng hơi căn nên nhấp nốt ngụm nước rồi lấy kính nhìn đêm ra quan sát thử, từ phía sau một bức tường cát che cả bầu trời đang ùn ùn kéo tới cách chúng tôi không xa và chắc chắn sẽ nuốt chửng chúng tôi trong ít phút nữa.Thấy vậy tôi liền gõ vào nóc xe mấy tiếng để báo mọi người rồi chui vào xe bằng cửa sổ trời.
-Jake, chúng ta có thoát kịp không? Tôi hỏi
-Tôi không biết! cậu ta đáp một cách căng thẳng trong khi tay vẫn đảo vô lăng liên hồi.
-Leon, nếu kẹt lại sẽ không sao chứ?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khai-huyen/1371620/quyen-2-chuong-4-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.