Qủa này thì chết thật rồi, chắc là chủ nhân của cái thứ quỷ hồi chiều, tôi từ từ lui bước toan chạy lại căn chòi cầu cứu viện nhưng chưa lui được mấy bước tiếng sấm lại vang lên, trong thứ ánh sáng nhập nhòe tôi thấy cái đầu nó vương cao lên trên mặt nước, gặp phải ánh sét liên rút cổ lại. Tình hình này nếu chạy lại căn chòi chắc sẽ không xong với nó, chắc mẩm do ánh sáng chói mắt nó vẫn chưa thấy mình nên tôi lanh lẹ núp sau gốc cây, con vật sau 1 hồi trấn tĩnh liền bò lên khỏi con rạch nhắm hướng ánh sáng le lói từ căn chòi mà tiến. Nó bò ngang qua chỗ tôi, có lẽ vì tôi té xuống bùn nên cũng hôi tanh như nó, nó không phát hiện ra được.
Tôi nín thở nhìn nó trườn qua mà trợn mắt kinh ngạc, 1 con mãng xà khủng lồ trơn láng màu rêu mốc, nó dài tới độ tối cố nín thở đợi nó qua mà nhịn không nỗi, nói không quá thì cũng phải tới 20 mét nếu không nhầm chắc là con trăn đã thành tinh. Con trăn này sau có lẽ đã đói bụng nên đi săn, nếu không nghĩ cách gì đến hôm sau 3 thằng lại thành 3 cục bầy hầy lúc chiều mất.
Khi nãy vội vàng nên tôi chẳng mang súng ống gì vả lại thứ quỷ này to quá, chẳng biết bắn vào đâu cho nó chết. Đang mãi suy nghĩ quay qua thì thấy con trăn đã trường tới căn chòi trong khi 2 thằng kia chẳng biết gì, tôi muốn gọi cũng không được vì mở mồm ra chắc nó xơi tôi trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khai-huyen/1371596/quyen-2-chuong-1-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.