Hôm qua là 1 ngày dài đằng đẵng, dài tới nỗi không phân định được là ngày hay đêm. Tôi giật mình tỉnh giấc lúc 3h sáng, mắt mở trừng trừng không nhắm lại được lý do là đồng hồ sinh học bị đảo lộn….Ngồi dậy thở hắt ra 1 cái tôi vương vai rồi đi 1 vòng.
Dưới cổng trường mấy tay lính gách vẫn đứng nghiêm mình không nói không rằng dù cách nhau chỉ mấy bước, mắt họ căng ra, tai thì nghe ngóng. Đúng là lính, gặp phải tôi thì chẳng đứng được mươi phút.
Im lặng ngắm họ 1 hồi lâu, gần 4h mấy người khác ra đổi ca. 1 tay lính gác mới nãy thấy tôi ở trên nên sau khi được nghỉ thì chạy lên bắt chuyện.
-Bồ tèo có bật lửa không tớ mượn tý?
Anh ta vừa hỏi vừa móc trong túi áo ra mẩu thuốc là ngắn ngủn cháy xém mà không biết là nhặt được ở đâu đó hay là anh ta để dành lại.
Tôi mồi lửa cho anh ta, rít 1 hơi sảng khoái rồi phun khói ra phì phì anh ta tiếp chuyện.
-Bồ tèo lính đơn vị nào? Liên lạc hay hậu cần?
-Không, tớ chả đơn vị nào cả….
…Tớ dẫn đường thôi…
-Úi giời! thì là trinh sát!
-Không, tớ không trong quân ngũ, dân ngu cu đen thôi…
-Dân với quân gì, loạn lạc trừ lực lượng đặc biệt còn không cứ thanh niên thì nhập ngũ tất!
Cũng đúng, hồi ở KAT 48 tôi cũng chẳng thấy được mấy tay thanh niên. Vừa rab vừa quân TQ thế này thì phải tổng động viên là phải thôi.
-Cậu vào Đặc Công lâu chưa? Tôi hỏi.
-Tớ quân chính quy, non 3
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khai-huyen/1371588/quyen-1-chuong-12-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.