-Mà sao? sao lại thế? chúng nó không bị dịch ah?
-Không! Không bị, không tiêm vacxin thì không bị. Nam trả lời rồi chậm rãi tiếp câu chuyện.
-Quân Khu 7 bị chọt ngang hông nên đem quân ra bảo vệ vành đai rồi bàn giao thành phố cho cảnh sát, tình hình thì hỗn loạn nên ngay trong đêm chúng lấn 1 lần gần trăm cây số về sát Sài gòn, ngừoi chúng nó cũng giết mà bệnh chúng nó cũng giết.
Mấy sư đoàn của quân khu 7 bị quân cam bốt vỗ mặt phía trước đằng sau thì mấy con bệnh chọc tới nên không cầm cự được lâu.
Ở Trên người ta lệnh phải bỏ Sài gòn, bộ binh bị cô lập và mất liên lạc nên phải điều phi cơ ra đánh sập cầu, 1 là cho con bệnh khỏi lây ra ngoài 2 là cho bọn cam bốt không vào trong được………….
Tôi nghe tới đây thì thở dài thường thượt rồi văng tục chứ không biết làm gì hơn, hóa ra mọi chuyện là vậy, đám xác người như núi bị đập đầu tôi gặp cách đây ít lâu (phần 7) hóa ra là do tay chúng nó.
-Vậy chúng nó đâu rồi? Tôi hỏi tiếp
-Chúng vào được ít tháng không chống nỗi rab rồi cũng rút…..
Nam trả tôi con dao rồi bỏ đi, thì ra mọi chuyện là vậy……
Tôi cứ tưởng biết tất mà cuối cùng lại không biết gì hết, nếu có cơ hôi chắc chắn tôi sẽ nướng bọn chúng lên để trả thù.
Đến giờ trưa tất cả xếp hàng ăn cơm rồi tập trung ra xe chuẩn bị lên đường, xe đã được bố trí sẵn, ai lên xe nấy.
Dẫn đầu là 2
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khai-huyen/1371583/quyen-1-chuong-10-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.