Sau đó 1 tiếng rít chói tai trong gió, tôi chỉ cảm nhận được có gì đó đập thật mạnh vào chân rồi tôi ngã cắm mặt xuống đường tóe máu mũi.
1 tên khốn nạn nào đó la lên: “Chết mày thằng chó!!!”
Tôi choáng váng và chỉ nghe có thế, ít ra nó cũng là người. Tôi ngất đi.
Ánh nắng chiều chiếu vào mắt chói lóa làm tôi tỉnh dậy, cái lưng đang bị kéo lê trên đất rát rạt. Thằng khốn nạn cột 2 chân tôi lại rồi kéo đi như kéo con thú.
-ĐM mày thả bố ra.
-Má! tỉnh rồi thì tự đi. nó thả chân tôi xuống cái phịch
-ĐM mày điên hả.
-Đáng đời, hẹn hò như cái cục cứt! Cái thằng chó chết chửi đổng.
-Ông hẹn bao giờ mà giờ ông mới tới?
Tôi đứng dậy phủi đất, chùi máu mũi định đấm cho nó phát mà nó né ngay.
-Bố mày! Chuyện dài dòng, tý kể. Xe đâu rồi?
-Xe gì?
-Xe máy!
-Thằng Vinh chạy đi kiếm nước rồi.
-Mày làm cái đéo gì ngoài đường thế!
-Bẫy quạ chứ làm gì, nó quăng lại 1 câu cuối rồi thủng thẳng bỏ đi.
Chắc hết đồ ăn nên nó lấy xác con rab làm mồi bẫy quạ, Nó đóng chặt 1 cây tre xuống đất, bẻ cho thật cong, làm chốt rồi chờ con mồi vào bẫy, giật chốt là cây tre sẽ bung hết sức quật ngã con mỗi. Có điều không may tôi lại làm mồi, cây tre đập vào bắp chuối thâm đen hết cả.
Đi 1 đoạn thì tới chỗ để xe, 2 thằng này ăn ngủ hẳn trong xe chứ không nhà cửa gì sấc. Tôi tới nơi thì nó đang trên nóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khai-huyen/1371575/quyen-1-chuong-7-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.