Chúng tôi tính sẽ lên đường sớm vào ngay sáng hôm sau mà không được, cũng còn quá nhiều thứ phải chuẩn bị. Nào là tiếp thêm dầu vào máy phát, đấu nối tủ lạnh mini vào nguồn điện trong xe, chuẩn bị thêm phương án dự phòng nếu đường bị khóa, toàn bộ cửa ra vào cũng đều được tôi niêm phong bằng dây bảo hiểm để chắc chắn không có kẻ lạ mặt khi trở về. Với tính toán của tôi chuyến đi nhanh chỉ mất 2 ngày cho 400km, lâu sẽ 4 ngày. Lương thực thực phẩm cũng như nước uống đủ cho 2 tuần, dầu máy đủ để đi hơn 1200km. Thực sự tôi cũng không biết có gì phía trước con đường nữa, chuyện sinh mệnh không phải chỉ của riêng tôi mà còn là của 2 đứa nó. Cuối cùng sau 2 ngày hoãn lại chúng tôi cũng lên đường
Tôi cũng có 1 cuộc nói chuyện rõ ràng với cả Vinh và Hoàng, nhất cử nhất động đều phải dưới quyền kiểm soát của tôi, 2 thằng nó cũng tranh cãi về vấn đề này 1 lúc nhưng tôi đã cố gắn thuyết phục chúng hết sức có thể. Hồi còn đi học, Giảng viên thường không cho chúng tôi tự chọn team, lý do rất đơn giản đó là trong thực tế bạn không thể chọn đồng nghiệp cho bản thân mình. Bây giờ cũng vậy, tôi không có sự lựa chọn nào hết, dù tính tình chúng nó khó lường nhưng cũng lanh lẹ chứ không phải thứ ngu si gì.
Vì chắc chắn 1 điều rằng tất cả cầu ra ngoại ô đều đã bị đánh sập nên tôi đành phải chọn 1 lộ trình khá là lắt léo để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khai-huyen/1371567/quyen-1-chuong-5-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.