-Mày theo dõi tụi tao 1 bao lâu rồi?
-Tôi húng hắng ho rồi đáp: Dạ 3 ngày.
-Sao mày không giết tụi tao?
-Em đâu có lý do gì để giết tụi anh, em thấy tụi anh cầm súng nên sợ không dám lại.
Câu chuyện đang dở dang thì thằng Đại lại mò vào cùng 2 thằng kia.
-Mày có chắc tụi kia xài AK không? hắn hỏi thằng To
-Chắc anh! thằng này nó xài súng gì của mỹ. Em vừa trèo lên chỗ nó rình, nó không giết mình chứ không thì đã giết rồi.
-Đậu má! ai mà biết được cái thằng l** này!
Vậy là chúng nó đang nghi ngờ cái giả thuyết ban đầu của tụi nó đó là tôi đã phá hoại căn cứ của chúng, thứ 1 là tôi đi 1 mình trong khi hắn bị tấn công bởi 1 nhóm, thứ 2 là tôi đem theo cây MP5 với ống ngắm và giảm thanh, nếu giết tụi hắn tôi đã giết rồi. Thứ 3 là cái đêm hắn bị tấn công thì tiếng súng là của vài khẩu AK. Tôi bắt đầu lóe lên 1 tia hy vọng, ít ra chúng đã thôi gán cho tôi cái tội tày đình đó dù đúng thế thật nhưng chưa mừng được bao lâu thì thằng Mập lại phá bĩnh.
-Đéo nó thì còn ai vào đây, thằng chó này nó muốn chơi cho anh em mình chết chùm chứ bắn tỉa làm mẹ gì.
– Mày im đi Cư, thằng To lên tiếng quát.
Chúng cứ nói qua nói lại 1 hồi, thằng To và ốm thì cho rằng tôi vô hại trong khi thằng Mập chó chết kia cứ khăn khăn đổ hết cho tôi, hắn cứ theo cái luận điệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khai-huyen/1371563/quyen-1-chuong-3-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.