Tuyết mai vừa nở rộ hết, gió xuân bắt đầu phe phẩycành liễu, Lâm Cẩn Dung đứng trên lầu của nhà mới, nhìn thấy một con thuyềnxuôi dòng xuống, xuyên qua cầu đá hình vòm trước gia môn, đứng ở trước cửa bếntàu, một nam tử mặc áo xanh trong tay cầm ô giấy dầu, mang theo một đồng tử tầmmười tuổi khinh khinh phiêu phiêu xuống thuyền, đứng ở trước cửa nhà nàng, ngửađầu nhìn lên trên.
Đang lúc sau giữa trưa, ánh nắng chiếu rõ ràng lêngương mặt của hắn, gió thổi trúng áo choàng thanh bố của hắn bay lên lại hạxuống. Hắn kỳ thật còn trẻ, bất quá chỉ mới 26, 27 tuổi, bộ dạng cũng thựcthanh tú, nhưng trên mặt mày lại mang theo một loại tịch mịch nói không nênlời.
Cành hồng mai trong tay Lâm Cẩn Dung rơi xuống đất,lập tức không để ý tới Lệ Chi một bên oán trách, nhấc váy lao xuống lầu các,hướng tới thư phòng của Lục Giam: “Nhị lang, Nhị lang, mau đi ra đón khách.”
Lục Giam đang cúi đầu viết thư, nghe vậy vội vàng thảbút ngẩng đầu hỏi: “Ai tới? Nhìn xem bộ dáng nàng, chẳng lẽ là Đào gia hoặc làngười Lâm gia sao?”
“Không phải.” Lâm Cẩn Dung chạy hơi thở hổn hển, hàmchứa cười nói: “Ta vừa rồi muốn trang trí lầu các, cũng tiện ở đó phơi nắng xemxem sẽ đọc sách hay là pha trà thêu thùa, đang muốn cắm cành hồng mai vào bình,thấy có một người từ trên thuyền bước xuống.”
Lục Giam nói: “Đoán không ra, chẳng lẽ là Dương Mạt?Không phải nói nàng mấy ngày này không tiện xuất môn sao?”
Lâm Cẩn Dung ôm cánh tay hắn cười nói: “Đoán đúng mộtnửa, đoán lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-hon/1408073/chuong-476.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.