Xa phu bôi dầu tốt nhất cho bánh xe, chỗ nào nên đóngđinh cũng đã được đóng chặt, nhũ mẫu chuẩn bị rất nhiều chăn đệm khô ráo trongxe bò, lại nhồi thêm lương khô mà phòng bếp chế tạo gấp gáp vào khe hở của toaxe. Không còn gì để làm nữa, Lâm Cẩn Dung được Song Toàn nâng đỡ đi vào bêntrong. Chuyển qua vài khúc hành lang dài, Đậu Nhi nắm tay Nghị Lang nghênh diệnđi đến, Nghị Lang thấy nàng liền mếu miệng ủy khuất bổ nhào vào trong lòngnàng.
Đang lúc sau giữa trưa, bầu trời xanh trong, mây trắngnhư họa, ánh mặt trời đem tóc Nghị Lang chiếu thành nhan sắc vàng óng trongsuốt, phảng phất mềm mại giống như hoa cỏ mùa xuân, sinh trưởng ở trong lòngLâm Cẩn Dung. Lâm Cẩn Dung nhẹ nhàng vuốt ve đỉnh đầu hắn, ôn nhu cười nói:“Làm sao vậy?”
Nghị Lang không nói lời nào, chỉ tựa đầu gắt gao chônở trong lòng nàng.
Đậu Nhi nói: “Mới tỉnh lại liền khóc đòi người. Haingày nay không biết vì sao luôn luôn bất an, đang ngủ sẽ bừng tỉnh, cũng thíchkhóc hơn so với mấy ngày trước.”
Cụ thể nói đến, Nghị Lang xuất hiện loại tình huốngnày là hai ngày sau khi Nhị phòng rời đi hết, hắn lại không thấy Lực Lang cùngPhúc nương. Cũng không biết trong cõi lòng nho nhỏ của hắn có phải cũng trànngập bất an hay không? Lâm Cẩn Dung bế hắn lên, thấp giọng hỏi hắn: “Nghị Langlàm sao vậy? Có phải không có người chơi với con đúng không? Con có thể đùa vớicác ca ca, tỷ tỷ nhà cữu phụ a.”
Đậu Nhi thấp giọng nói: “Hắn cũng không phải thíchchơi lắm với mấy hài tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-hon/1408064/chuong-467.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.