Nửa đêm, là lúc lạnh lẽo nhất.
Trừ bỏ chỗ sâu trong từ đường có ánh sáng nhạt layđộng, bốn phía không có một chút ánh sáng, trăng sớm đã lặn, bầu trời quá mờ,ngay cả tinh quang cũng ảm đạm hơn rất nhiều. Lâm Cẩn Dung nhẹ nhàng kéo kéocánh tay Lục Giam: “Chàng như vậy không thấy phiền lụy sao? Đầu gối không đauchứ? Chàng để dành chút khí lực để ngày mai quỳ? Cũng không phải giận dỗi vớiai mà.” Bảo nàng nghỉ ngơi, hắn thì quỳ, sau đó hắn quả nhiên vẫn nghiêm túcquỳ, nàng chưa bao giờ biết hắn lại đáng yêu như vậy.
“Đừng nháo.” Lục Giam lên tinh thần nhìn về phía LâmCẩn Dung, hắn dĩ nhiên mỏi mệt đến cực điểm, mí trên và mí dưới va vào nhau, cómột khắc Lâm Cẩn Dung cơ hồ hoài nghi hắn tiếp theo sẽ ngã dập đầu và gạch đáthanh chuyên, vù vù ngủ say, nhưng hắn luôn có thể tỉnh táo lại ở thời khắc mấuchốt.
Lâm Cẩn Dung lại quỳ xuống bên cạnh hắn: “Chàng khôngchịu nghỉ, ta sẽ quỳ với chàng.”
Mặc dù ánh sáng hôn ám, Lục Giam vẫn có thể nhìn thấytrên mặt và trong mắt nàng lóng lánh khoái hoạt, nàng thực vui mừng, Lục Giamnhanh chóng đưa ra phán đoán, tiếp theo cũng bị cảm xúc thoải mái khoái hoạtcủa nàng cuốn hút, tưởng tượng một chút, nếu nàng vẻ mặt cầu xin oán giận quởtrách không ngớt, sẽ là tình hình gì? Kể từ đó, tuy rằng thân thể nhẫn nại đãđến cực hạn, nhưng tâm tình thủy chung vẫn khoái trá, giống như hai người bọnhọ đang cùng nhau làm một chuyện rất khó hoàn thành, không phải chịu trừngphạt, mà là cùng nhau cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-hon/1408036/chuong-439.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.