Đồ thị sẽ có phản ứng như vậy, vốn đã nằm trong dựkiến. Lâm Cẩn Dung yên lặng dâng lên chén trà, nhẹ nhàng xoa xoa tay Lục Giam,mang ý an ủi.
Lục Giam đại để là sớm nói nhiều miệng khô lưỡi khô,thấy nước trà, vội vàng một hơi uống cạn, nước trà không nóng không lạnh, độ ấmthích hợp, vừa vặn khiến táo khí trong lòng hắn giảm bớt không ít. Hắn thở dàira một hơi, ngồi xuống ghế, nghỉ ngơi sau một lúc lâu, rồi thấp giọng nói: “Tahôm nay mới biết, hóa ra nàng ta quăng vào đó không chỉ có chút ít.”
Hóa ra Đồ thị quản không được miệng, đem chuyện nàynói cho Đồ gia, hỏi nhà mẹ đẻ có muốn cùng nhau phát tài không. Ai mà khôngmuốn phát tài? Sản nghiệp của Đồ gia cũng được bỏ vào đó, nhưng không có tiền,không có tiền thì làm sao bây giờ? Tất nhiên là mượn Đồ thị vừa mới được phânchia gia sản, có năng lực làm chủ số tiền đó. Đồ thị từ trước không có tiền sẽcòn cho, nói gì tới hiện tại? Tất nhiên là đồng ý.
Nếu buôn bán lời tiền thì may mắn, khi chia hoa hồngthì có thể khấu trừ, nhưng hiện tại tiền đều trôi xuống sông xuống biển, coinhư còn gì nữa? Đồ gia dụng đến gắn bó sinh kế vẫn là năm đó Lục Giam trămphương nghìn kế tiết kiệm tiền tiêu vặt, mượn tin tức của Lâm Cẩn Dung mua bánhương liệu và lương thực kiếm tiền chuộc đồ về, cũng không thể để bọn họ bán đinữa. Dựa theo thói quen của Đồ gia, không khóc nháo hỏi nàng đòi tiền đã tốtrồi.
Nếu là người biết xua đuổi ý nghĩa linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-hon/1408030/chuong-433.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.