Trường Thọ tùy tay bắt lấy một người đi đường: “Làmsao vậy?”
Người nọ không kiên nhẫn, lòng như lửa đốt nói: “Xemnáo nhiệt.” Nói xong liền đẩy hắn ra.
Trường Thọ cười khổ một tiếng, không thể không ngănngười khác lại hỏi, nhưng bên đường một bà lão bán trà hảo tâm, nói cho hắnbiết: “Là người trong nhà của hai người bị chết khi đang sửa tường thành tìmđến đây, một lão bà hơn bảy mươi tuổi cùng một phụ nhân hơn ba mươi tuổi, lạicó một tiểu cô nương mới bảy tám tuổi, đang ở trước nha môn Tri phủ, khóc rấtđáng thương. Nghiệp chướng nga!”
Lục Giam cùng Lâm Thế Toàn liếc nhau, đều thấy vẻ sầulo trên mặt nhau. Hai người theo đám đông đi đến nha môn Tri phủ, nhưng thấyngười ta tấp nập tễ chật như nêm cối, làm sao có thể đi vào đây?
Thái dương độc ác bắt tại trên cao, đám người vây xemkhông chút nào sợ phơi nắng, người người đều hưng trí bừng bừng vươn dài cổ vàobên trong, còn có người lo lắng không thôi: “Bên trong nói gì? Có đánh bằng roikhông? Y nha, không nhìn thấy gì, ôi chao!” Tuy cảm thán đáng thương thì nhiều,nhưng người thích xem náo nhiệt chiếm đa số.
Lục Giam và Lâm Thế Toàn đi đến quán trà đối diện, saisử Trường Thọ: “Ngươi đi hỏi cẩn thận sự tình thế nào.”
Trường Thọ cầm chút bạc vụn đi thăm hỏi tin tức.
Lục Giam cùng Lâm Thế Toàn tùy ý gọi chút trà bánh, tựtại ngồi đó nói chuyện, chợt nghe có người ở một bên sợ hãi nhỏ giọng gọi: “Nhịca?”
Lục Giam ngẩng đầu nhìn lại, thấy Lục Tích mặc áochoàng nửa mới nửa cũ đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-hon/1408025/chuong-428.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.