Ngày này, hiếm khi Lục lão phu nhân tâm tình tốt cố ýcho Lâm Cẩn Dung nghỉ ngơi, Lâm Ngọc Trân bên kia cũng mạnh khỏe, bên ngoàikhông có đại sự, Lâm Cẩn Dung liền bế Nghị Lang trở về tiểu viện tử nhà mình.Đầu tiên là sai người nâng tháp ra ngoài, dùng bình phong vây quanh ba mặt, đemNghị Lang đặt ở trên tháp chơi đùa với hắn. Nàng và Lục Giam ngồi bên tháp phơinắng, nhàn rỗi lẩm bẩm nói chuyện.
Lục Giam bế Nghị Lang thiếu chút lăn xuống đất vàotrong lòng, nói về Đồ thị: “Khuyên không được. Nàng có ý gì hay không?”
Lâm Cẩn Dung cười khổ: “Có thể có chủ ý gì đây? Lờichàng nói nàng đều nghe không vào, lời của ta lại càng không có tác dụng. Tachỉ nghĩ, nếu là Tam thúc phụ kiên quyết không chịu, nàng có lẽ sẽ nghe mộtchút cũng không chừng.” Lục Giam đi khuyên còn đỡ, nếu để nàng đi khuyên, khôngchừng Đồ thị sẽ mắng chửi người a. Dựa vào cái gì mà Đại phòng, Nhị phòng đềuphát tài, nhưng lại ngăn cản Tam phòng chứ? Không phải tới tìm mắng mỏ sao? Ítnhất cũng sẽ tặng cho nàng tội danh rắp tâm bất lương, quan hệ vừa dịu đi nàngkhông muốn cứ như vậy bị chôn vùi. Huống chi nhà mẹ đẻ kia của Đồ thị, mới nghenói phân chia tài sản, đã chịu khó qua lại, có người bên tai thổi gió, nàngkhuyên không được.
Lục Kiến Lập và Đồ thị xem như là một đôi phu thê đặcthù nhất trong Lục gia. Lục Kiến Lập không có sự khôn khéo cường hãn di truyềntừ Lục lão ông. Đại đa số thời điểm hắn là trầm mặc ôn hòa, mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-hon/1408016/chuong-419.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.