Tuyết mới tan đi, trời chưa kịp trong, chung quanh mộtmảnh lạnh lẽo ẩm ướt.
Tang sự của Lục gia náo nhiệt phi phàm, một nghìn hòathượng thực hiện phật sự, tất nhiên vô cùng to lớn, thanh thế chấn nhân. Nam nữgià trẻ trong Lục gia quỳ sát ở trước linh tiền, ai ai thê thê, đủ bộ dáng hiếutử hiền tôn.
Đợi đến khi có thể đứng dậy, Lâm Ngọc Trân thấy haichân đã không còn là của chính mình, lại càng không muốn nói tới ngực một mảnhlạnh lẽo. Nhưng nhìn thấy Tống thị phía trước rõ ràng so với nàng còn mệt mỏihơn, đứng lên phải dựa vào người nha hoàn, nàng lại có chút đắc ý cùng thưsướng, giả bộ già dặn đi, giả bộ hiếu thuận đi, giả chết ngươi, mệt chết ngươi.
Tống thị phát hiện ánh mắt của nàng, quay đầu lại cườinhẹ, vẻ mặt ôn hoà nói: “Đại tẩu, Đại ca hôm nay sẽ đến đây. Nhìn tẩu thật tiềutụy.”
Lâm Ngọc Trân tâm tình tốt nhất thời tan thành mâykhói, hận không thể cắn Tống thị một ngụm. Cả nhà đều biết Lục Kiến Tân mangtheo mĩ thiếp trở về, so sánh với nàng xa cách nhiều năm, đã sớm hoa tàn ítbướm ngược lại có chút thê thảm. Đang lúc nghiến răng nghiến lợi, Lâm Cẩn Dungtiến lên đỡ nàng, thấp giọng nói: “Cô cô, vừa nhận được tin tức, Nhị lang đãtrở lại.”
Lâm Ngọc Trân lúc này mới thu hồi ánh mắt, bình tĩnhngẩng cằm, giương giọng nói: “Tới nhanh vậy sao? Hài tử này thật hiếu thuận……Tất nhiên là ngày đêm đi đường! Người đâu?”
Nghe nói Lục Giam đã trở lại, nhất thời khiến cho mộtphạm vi nhỏ xôn xao, Đồ thị, Lục Kiến Lập,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-hon/1407983/chuong-386.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.