Người này không phải nói tháng 6 sẽ rời khỏi kinhthành sao? Tại sao lúc này còn ở đây? Đây là cố ý gặp gỡ, hay chỉ là sự vôtình? Lâm Cẩn Dung cách qua đấu lạp không kiêng nể gì đánh giá Mai Bảo Thanh,trong suốt thi lễ: “Mai Đại lão gia khách khí.”
Đợi đến khi chào hỏi xong, Lâm Cẩn Dung không khỏi mờihắn đi vào uống trà. Mai Bảo Thanh cũng không khách khí, cất bước theo Lâm CẩnDung vào cửa hàng, cười nói: “Huệ nương, lại đây bái kiến Lục Nhị thiếu phunhân.”
Một nữ hài tử chừng mười tuổi, vấn hai búi nhỏ, mặc áováy lụa mềm sắc trắng thuần, trên người không hề đeo trang sức, mặt mày giốngMai Bảo Thanh từ một đống tơ lụa Uy quốc quay đầu lại, ánh mắt lạnh băng nhìnMai Bảo Thanh liếc mắt một cái, chậm rãi đi tới, đối với Lâm Cẩn Dung thảnnhiên thi lễ: “Gặp qua Nhị thiếu phu nhân.”
“Mau mau đứng lên.” Lâm Cẩn Dung xem bộ dáng này củanàng, đoán rằng là nữ nhi của Mai Bảo Thanh liền vươn tay đỡ cười nói: “Có thấythích thứ gì không?”
Huệ nương mỉm cười, thản nhiên liếc Mai Bảo Thanh mộtcái, cũng không nói gì.
“Nàng là trưởng nữ của ta, ta hàng năm không ở nhà,mẫu thân của nàng đã mất, bên người không có ai làm bạn, tính tình không khỏiquái gở, thừa dịp hôm nay ta nhàn rỗi, liền dẫn nàng đi dạo.” Mai Bảo Thanh hàmchứa cười, ôn hòa nói với Huệ nương: “Con thích cái gì thì cứ bảo người ta lấycho.”
Huệ nương trầm mặc đi đến một bên, tiếp tục chọn lựanày nọ. Lâm Cẩn Dung thỉnh Mai Bảo Thanh ngồi xuống, không đợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-hon/1407950/chuong-353.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.