Nhưng mà, chỉ nhìn một người không lên tiếng thì khôngthể hiểu rõ nguyên nhân, cũng không thể giải quyết sự tình, Lục Giam nhìn MaiBảo Thanh: “Vì sao là ta? Minh Thẩm huynh có thể có nhiều lựa chọn.” So với hắnnghèo hơn, so với hắn càng khát vọng hơn, bọn họ đều so với hắn càng cần đếnMai Bảo Thanh hơn.
“Nhiều vị tất đã tốt.” Mai Bảo Thanh hơi có vài phầnkhinh miệt: “Ta không thích cẩu đói khát, ta thích là người cũng không khácbiệt lắm so với ta.”
Lục Giam không nói gì. Hắn không biết nên có phản ứngthế nào đối với những lời của Mai Bảo Thanh, hẳn là cao hứng Mai Bảo Thanh coihắn là người giống như hắn, hay là nên tức giận Mai Bảo Thanh dùng ngữ khí nhưvậy để hình dung hắn. Nếu là Ngô Tương, có lẽ sẽ dùng thái độ khinh miệt đáp lễMai Bảo Thanh một câu: “Ngượng ngùng rồi, ta cũng chỉ thích cùng người giống tagiao tiếp a.” Như vậy được xả giận, nhưng Mai Bảo Thanh không phải ôm ác ý đếnđây, hắn cũng không phải là Ngô Tương, hắn đã sớm học được, cho dù là khôngchịu nhận sự vươn tay của người khác, cũng tuyệt đối không nên đẩy tay của đốiphương đi, khiến đối phương biến thành kẻ thù của mình. Cho nên hắn lựa chọntrầm mặc.
Loại trầm mặc này ở trong mắt của Mai Bảo Thanh có rấtnhiều thuyết minh. Có thể coi như là trầm mặc kiêu ngạo, cũng có thể coi như làcân nhắc ẩn nhẫn, còn có thể coi như là chưa từng đưa ra chủ ý, suy nghĩ chưathành thục, cần nghĩ nhiều hơn, phải châm chước chu toàn. Nhưng vô luận như thếnào,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-hon/1407945/chuong-348.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.