Lâm Cẩn Dung mỉm cười nhìn Cung ma ma làm việc, thấpgiọng nói: “Ma ma, cám ơn ngươi, có ngươi ở đây với chúng ta thật tốt.”
Cung ma ma giật mình, nâng mắt lên nhìn về phía LâmCẩn Dung, thấy ánh mắt chân thành cùng mỉm cười phát ra từ nội tâm của nàng. Cóđiều gì có thể so sánh với chuyện mình làm việc tốt, lại chiếm được sự thôngcảm cùng đa tạ của người nhận càng khiến cho người ta vui mừng đây? Cung ma makhông khỏi có chút lúng túng, hơn nửa ngày mới cười nhẹ nói: “Cũng không hẳn làvậy? Thiếu phu nhân quá mức khách khí rồi. Lão nô chờ người khỏe lại sẽ rời đi,không thể bỏ mặc phu nhân cùng Thất thiếu gia.”
Kỳ thật chờ một chút là có thể cùng nhau đi mà, LâmCẩn Dung đem lời này nhịn xuống, luyến tiếc nói: “Không giữ được ngươi, ngàymai ta sẽ sai người chuẩn bị đồ để mang về nhà.”
“Thiếu phu nhân sớm một chút nghỉ ngơi.” Cung ma mamỉm cười lui ra.
Tin tức Lục lão ông qua đời sẽ truyền đến vào tháng10, cách bây giờ còn 5 tháng, trong khoảng thời gian này, nàng có thể làm chútgì đây? Đại để là ngoài việc chờ đợi ra, cũng không còn việc nào khác. Lâm CẩnDung một mình ngồi ở trước bàn trang điểm, tháo trâm cài trên đầu xuống, không yênlòng mở ngăn kéo bàn trang điểm. Ánh mắt từ ngăn kéo đảo qua, nhìn thấy một hộpgấm nho nhỏ trên bàn trang điểm, rất lạ mắt.
Nàng mang theo vài phần tò mò mở ra xem, bên trong cómột trâm cài kim tương bạch ngọc hình hoa mai lẳng lặng nằm đó, sợi to vàngmỏng manh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-hon/1407943/chuong-346.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.