Sa ma ma nhô đầu ra, có chút không kiên nhẫn nói: “Đauđẻ đương nhiên phải kêu, nữ nhân sinh hài tử đều là như vậy, hết thảy vẫn tốt.”
Lục Giam mặt trắng bệch nghiêm túc nhìn bà bất động,Sa ma ma bị hắn nhìn mà ngỡ ngàng, đơn giản trốn trở về, lệnh Lục Lương gia:“Canh cửa cho kỹ.”
Lục Lương gia cười gượng: “Nhị gia đến cách vách ngồichờ đi. Người cứ hoảng hốt như vậy rất dễ kinh động thiếu phu nhân a.”
Lục Giam phẫn nộ quay trở về, ngồi xuống ghế trên, vẫnkhông nhúc nhích, trong lòng loạn thất bát tao không suy nghĩ được gì, chỉnguyện các nàng mẫu tử bình an.
Lục Lương gia thăm dò nhìn, chỉ thấy hắn ngốc lăng ngồiđó, khác hẳn vẻ bình tĩnh ổn trọng ngày thường, không khỏi có chút buồn cười,lặng yên không một tiếng động lui ra ngoài.
Thật lâu sau, một tiếng oa oa rõ ràng từ phòng sinhtruyền ra. Lục Giam giống như bị kim đâm, bước xa lao ra ngoài: “Thế nào? Thếnào rồi?”
Sa ma ma cất cao thanh âm, cách qua cửa cười nói: “Mẫutử bình an, chúc mừng Nhị gia, Nhị thiếu phu nhân sinh cho người một nhi tửthật mập mạp!”
Đám người Đậu Nhi tất cả đều cười rộ lên, chúc mừngvui vẻ.
Lúc đó đang là giữa trưa, ánh mặt trời sáng lạn, bầutrời xanh lam, mãn viện xanh tươi, cây cối vừa vặn nở hoa, ở trong gió nhẹ layđộng sinh tư.
Lục Giam thở phào một hơi, cơ bắp thần kinh toàn thânđều thả lỏng, kìm lòng không được lộ ra tươi cười sáng lạn, lớn tiếng hỏi: “Nhịthiếu phu nhân có khỏe không?”
“Khỏe, đều khỏe!” Sa ma ma mở cửa, đem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-hon/1407938/chuong-341.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.