Lục Giam mặt mày bất động, vẻ mặt không thay đổi:“Nàng hỏi cây trâm hình hoa mai kia?”
“Đúng vậy. Chàng đã đem đến cửa hàng Đường gia để sửamà.” Lâm Cẩn Dung thấy kỳ quái, bộ dạng này của hắn giống như đã hoàn toàn quênmất vậy.
Lục Giam thản nhiên liếc nàng một cái: “Ta trước đókhông lâu đi qua một lần, nói là còn kém một chút. Có phải nàng không có đủtrang sức đeo không? Ta sẽ mua thêm cho nàng?”
Lâm Cẩn Dung nói: “Ta có, nhưng cũng không thể cứ đểnó ở ngoài hàng mãi được?”
Lục Giam nhịn nhẫn, nói: “Cầm về chỉ sợ cũng không thểđeo, bị rạn khá rõ. Nếu nàng không biết xấu hổ mà cứ đeo vào, ta cũng sợ ngườita nói ta không nỡ để nàng ăn diện.”
Lâm Cẩn Dung thở dài: “Nếu thật như thế, thì thôivậy.”
Lục Giam không nhìn nàng nữa, quay đầu nhìn hoa xuânánh vàng rực rỡ trên đầu tường ngoài cửa sổ, nghiến răng nghiến lợi, một cỗ khíở trong bụng nhảy qua nhảy lại, nhưng không có chỗ để phát tiết, chỉ có thểsinh sôi chịu đựng. Nghĩ nghĩ, quay đầu hỏi Lâm Cẩn Dung: “A Dung, nàng cảmthấy cuộc sống hiện tại của chúng ta thế nào?”
Lâm Cẩn Dung cười: “Hoàn hảo a. Ước gì vẫn cứ mãi nhưvậy.” Lại ôm bụng bổ sung một câu: “Đương nhiên, trước tiên phải để bảo bốitrong bụng này đi ra đã.”
Lục Giam không hỏi gì thêm, quay đầu tiếp tục ngắm hoaxuân ở bên ngoài.
Sa ma ma từ bên ngoài bước nhanh tiến vào, cười nói:“Nhị gia, thiếu phu nhân, trong nhà gởi thư.” Nói xong hai tay đưa lên haiphong thư, là Lục lão ông và Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-hon/1407935/chuong-338.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.