Trên trời đột nhiên rơi xuống chuyện tốt như vậy, dùthế nào cũng đều làm cho người ta không dám dễ dàng tin tưởng.
Nghe xong lời nói của Lâm Cẩn Dung, không chỉ là Cẩmcô, ngay cả đám người Hạ Diệp cùng Đậu Nhi ở một bên cũng lắp bắp kinh hãi.
Đậu Nhi tất nhiên là chưa bao giờ từng nghe Lâm CẩnDung đề cập qua nửa điểm, lại càng không biết nàng khi nào có chí nguyện to lớnnày, cũng không biết Cẩm cô rốt cuộc vì sao lọt vào mắt xanh của nàng, vậy màvừa mở miệng đã thốt ra lời hứa như thế.
Cẩm cô đã gặp qua người từ nam chí bắc, lòng người dễthay đổi cũng thấy thật sự không ít. Tuy rằng trên đời người tốt không ít,nhưng cái bánh lớn vô duyên vô cớ từ trên trời rơi xuống, cũng cảm thấy có chútkỳ quái, không ổn lắm. Lập tức liền mỉm cười, chỉ nhún nhường: “Đa tạ ý tốt củatiểu nương tử, tiểu nữ tử chưa làm được điều gì, cũng không dám nhận phúc đãi,ta chỉ nguyện bình an sống quãng đời còn lại là được rồi. Nhà tranh ngay tạiđằng trước, ta sẽ không bồi người đi vào.” Nói xong lui lại mấy bước, thần tháicó chút bất hòa cùng phòng bị.
Lâm Cẩn Dung nhìn xem rõ ràng, không khỏi âm thầm cườikhổ, đây là dục tốc bất đạt, nàng nói ra quá đột ngột, Cẩm cô bất quá chỉ làmột bé gái mồ côi, tất nhiên là sợ hãi trong đó có âm mưu gì đó. Đổi lại làchính nàng, chỉ sợ cũng là thập phần cẩn thận. Nhưng nàng cũng không còn cáchnào khác, thời gian cấp bách, không thể hoàn toàn thuyết phục Cẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-hon/1407913/chuong-316.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.