“Nghe nói là chức Giáo thư lang, chúc mừng Nhị tẩu.”Khang Thị cùng Lâm Cẩn Dung đi đến chỗ không người, thân thiết cầm tay nàng,thấp giọng nói: “Nhị tẩu, ta đến nhà này thời gian mặc dù không lâu, nhưng cũngbiết tẩu là người khoan hồng độ lượng, tẩu đối đãi tốt, ta vẫn đều nhớ kỹ, làthật tâm thật lòng thay tẩu cao hứng.” Nói đến chỗ này, liền cười cười: “Đươngnhiên, ta nói với tẩu lời này, cũng không phải bởi vì Nhị ca thi đỗ, mới cố ýlàm vậy, lời này đã sớm cất giấu trong lòng, hôm nay cơ duyên xảo hợp, có thểnói ra với tẩu thôi.”
Lâm Cẩn Dung tất nhiên sẽ không cự tuyệt ý tốt củanàng, cười nói: “Ta đối tốt cũng vì chính bản thân người đó. Nhân phẩm tốt,cách làm người tốt, mới có thể khiến ta đối tốt với bọn họ.”
Khang Thị nghe xong lời này, trong lòng cũng là thậpphần thoải mái, không khỏi thăm dò nói: “Nhị tẩu, nếu đã nói đến nước này, takhông khỏi muốn nói với tẩu suy nghĩ trong lòng. Nếu tẩu nghe xong thấy được,nhớ rõ là ý tốt của ta, nếu thấy không được, thì cứ quên đi.”
Lâm Cẩn Dung cười nói: “Muội nói đi.”
Khang Thị nhìn thẳng mắt nàng, gằn từng tiếng nói:“Con nối dõi quan trọng hơn, Nhị tẩu nếu có biện pháp, trăm ngàn lần phải thừadịp Nhị bá trở về nhà lần này, nói động các trưởng bối, tùy ý hắn, đừng phạm hồđồ, nói cái gì ở lại trong nhà hầu hạ trưởng bối, vài thứ kia đều là phù phiếmthôi.”
Lâm Cẩn Dung nhẹ nhàng thở ra một hơi. Khang Thị vẫnđáng yêu quang minh giống như kiếp trước. Lúc trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-hon/1407899/chuong-302.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.