Vừa vào cuối thu, một cơn mưa chuyển đông. Hợp với mưanhỏ vài ngày kéo dài, a khí thành vụ, không cần nói là trong vườn, ngay cảtrong phòng cũng có thể nói là âm lãnh ẩm ướt. Lâm Cẩn Dung mặc áo kép vẫn ngạilạnh, muốn mặc thêm đồ, Quế ma ma lại khuyên nhủ: “Thiếu phu nhân, đều nói làxuân ô thu đông lạnh, mùa xuân người đã cởi miên y, mùa thu sớm đã mặc miên y.Bất lợi cho dưỡng sinh, thật không tốt.”
Vốn là đạo lý này, Lâm Cẩn Dung cũng nghe theo an bàicủa nàng, chính là không chịu xuất môn, quản gia sự xong liền tránh ở trongphòng, mang theo một đám nha hoàn giúp Lệ Chi thêu đồ cưới, giúp hài tử sắp rađời của Lâm Cẩn Âm may quần áo, nếu không nữa thì chính là bảo Quế ma ma làm đồăn ngon, mỗi người đều có phần.
Đang náo nhiệt, chợt nghe Trương ma ma ở bên ngoài gọiNgũ gia, Lâm Cẩn Dung từ cửa sổ nhìn ra bên ngoài, chỉ thấy Lục Luân mặc quầnáo màu xanh, ô cũng không mang, vẻ mặt phiền chán đi đến, cuống quít gọi ngườivén mành, đón đi ra ngoài: “Ngũ đệ vì sao lại tới đây?”
Lục Luân vào cửa liền trừng mắt nhìn nàng một cái: “Cóphải tẩu làm hay không?”
Lâm Cẩn Dung có chút chột dạ, cũng vẫn kiên quyếtkhông sợ: “Cái gì a? Sáng tinh mơ lại tới tìm ta cãi nhau, tức giận như vậy. Ôcũng không mang, là muốn làm cái gì đây?”
Trên tóc Lục Luân còn nhỏ nước, quần áo cũng nửa ẩmướt, hài càng không nói tới, không khách khí giẫm lên thảm gấm tứ xuyên trongphòng của Lâm Cẩn Dung vài dấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-hon/1407897/chuong-300.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.