Hắn nghe người ta nói. Lâm Cẩn Dung chú ý tới mấy câuhôm nay Lục Giam nói với nàng đều mở đầu bằng cụm từ hắn nghe người ta nói,cũng không biết là ai nói đây. Tuy rằng hắn để bụng chuyện này cũng không phảingày một ngày hai, nhưng ngày thường hắn đều trấn an nàng, cũng không chủ độngnhắc tới, hôm nay vì sao lại liên tiếp đề cập?
Lâm Cẩn Dung cười cười, chậm rãi nói: “Mẫn Hành lầnnày về nhà, chuyện nghe người ta nói cũng thật là nhiều.”
Lục Giam lông mi run rẩy, nhẹ nhàng loan loan khóemôi, ngừng một lát rồi nói: “Mấy ngày nay trong nhà luôn thúc giục, nàng chịukhông ít ủy khuất. Ta nhàn rỗi vô sự, liền đi hỏi thăm một chút, nếu là…… Cóthể có tác dụng, cũng thật tốt.”
Lâm Cẩn Dung bất động thanh sắc nhìn hắn: “Chàng thựcsăn sóc.”
“Nàng là thê tử của ta.” Lục Giam cúi mắt, chậm rãithu thập giấy tờ văn chương trên bàn.
Lâm Cẩn Dung không biết nên trả lời những lời này củahắn như thế nào, đơn giản không đáp. Trong phòng nhất thời im lặng chi cực.
“Nghỉ ngơi đi.” Lục Giam đứng dậy, thổi tắt đèn. Trongphòng nhất thời trở nên hắc ám, vươn tay không thấy năm ngón. Lâm Cẩn Dung độngcũng không dám động, chờ một lúc để mắt thích ứng với ánh sáng, hơi trách cứ:“Tốt xấu cũng để lại một ngọn đèn chứ.”
Lời còn chưa dứt, đã bị Lục Giam gắt gao ôm vào tronglòng, khiến nàng sinh đau, cơ hồ muốn ép hết không khí bên trong phổi của nàngvậy. Động tác của hắn kịch liệt, nhưng nửa điểm tiếng động đều không có, Lâm CẩnDung thất kinh, chỉ nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-hon/1407888/chuong-291.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.