Đêm Thượng Nguyên, hoa nở rộ, trăng sáng tròn.
Thành Bình châu vô cùng náo nhiệt, cửa thành khôngđóng, thức trắng đêm sung sướng. Nhà nhà giăng đèn kết hoa, khắp nơi kết bạn dungoạn.
Lâm Cẩn Dung đứng ở góc đường, lại dẫm đạp tuyết đọngở một góc, ngẫu nhiên nghe thấy đám người cách đó không xa bộc phát ra tiếngcười, liền giương mắt nhìn qua. Chỉ thấy thân ảnh cao gầy của Lục Giam chenchúc trong đám người, lại an tâm cúi thấp đầu, tiếp tục đạp tuyết.
“A Dung.” Lục Giam rẽ qua đám người đi đến, giơ caomột đèn cá chép tinh xảo khéo léo, cười dài đặt vào tay Lâm Cẩn Dung, khoetrước mặt nàng: “Xem ta giành được đèn cho nàng này.”
Lâm Cẩn Dung vươn tay tiếp nhận, nghiêm túc nhìn ngắm,khen ngợi: “Quả nhiên rất đẹp.”
Lục Giam thấy nàng vẻ mặt nghiêm túc, nhịn không đượccười rộ lên, thay nàng sửa sang lại búi tóc, cầm tay nàng đi về phía trước: “Ởđằng kia có bán bánh trôi, lão sạp đã bán mười mấy năm, ta ngày bé đã từng ănqua, hương vị rất ngon, ta dẫn nàng đi nếm thử.”
Hai người đi lướt qua đám người náo nhiệt, đi tới mộtsạp ăn vặt náo nhiệt ở góc đường, nhưng thấy quanh đó đã sớm chật ních người,phu thê hai người làm bánh trôi đang bận tối mày tối mặt, nữ nhân một bên nắnbánh trôi, thả bánh trôi, một bên lớn tiếng tiếp đón, nam nhân một bên thutiền, một bên múc bánh trôi, thật sự là không kịp trở tay.
Lục Giam thử hỏi Lâm Cẩn Dung: “Nàng muốn ăn không?”
Kiếp trước trong mấy ngày chạy nạn, đồ ăn bình dân hơnthế này nhiều cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-hon/1407885/chuong-288.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.