Ngoài cửa gió lạnh thấu xương, nước đóng thành băng,trong Tụ Hiền các lại ấm áp thơm hương. Than bạc thượng đẳng cháy đỏ hồng trongchậu bằng đồng thau bóng loáng, khiến ba thước chung quanh được sưởi ấm dàodạt, lô bằng đồng lẳng lặng tỏa ra tô hợp hương, thảm gấm Tứ Xuyên lót chânthêu hình tùng hạc vừa ấm lại mềm mại, làm cho người ta kìm lòng không được cóthêm vài phần lơi lỏng.
Lục lão ông ngồi ở trên tháp, yên lặng nghe Lâm CẩnDung đứng ở phía dưới nói chuyện.
Lâm Cẩn Dung vẫn mặc đồ xuất môn, áo choàng đính lôngchồn trắng màu xanh nhạt, váy sắc thiển giang, búi tóc vấn cao, cài một chiếctrâm lưu thúy, môi tô chút son, đôi mắt sáng trong: “Tổ phụ, tôn tức vừa rồi đimột chuyến đến nhà tộc muội, nghe nói tới một chuyện kỳ quái, cảm thấy có chútthú vị, muốn kể cho tổ phụ nghe, lại thỉnh tổ phụ chỉ giáo một hai câu.” Lời lẽcủa nàng rõ ràng, không nhanh không chậm, giống như đang kể lại một chuyện thậtsự thú vị, muốn giúp trưởng bối giải sầu vậy.
Lục lão ông lại hiểu được nàng không phải loại ngườinhàn rỗi không có việc gì làm, lắm mồm lắm miệng, liền chỉ ghế đôn mặt sáu cạnhkhắc hoa văn như ý: “Ngồi xuống nói chuyện.”
“Đa tạ tổ phụ.” Lâm Cẩn Dung quỳ gối hành lễ, đoanđoan chính chính ngồi xuống, nói: “Sự tình là như thế này, vị tộc muội này củacon, gần đây gặp được một việc lạ, không thể không hướng con xin giúp đỡ. Nàngđến chơi nhà một người thân thích, nữ nhi nhà kia tặng cho nàng một cái túihương. Gia cảnh nàng bần hàn, hằng ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-hon/1407879/chuong-282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.