Lúc trước Lã thị nói muốn dưỡng thai, mục đích chưa đạt được, hôm nay có Nguyên Lang khóc gọi muốn Tống thị, mặc dù trẻ con không có ý gì,nhưng cũng khiến người ta hiểu được tâm tư của Nhị phòng. Mọi người nhất thời ôm tâm sự, đều nhìn về phía Lục lão ông, Lục lão ông chậm rãi uống xong một chén trà nhỏ mới nói: “Không biết Nhị nhi tức dưỡng bệnh thếnào?”Dưỡng bệnh thế nào, còn không phải chỉ cần một câu của lão nhân giangười sao. Lục Kiến Trung không biết hắn đang tính toán gì, liền thậtcẩn thận nói: “Đã đỡ hơn nhiều.”
“Vậy là tốt rồi.” Lục lão ông ngẩng đầu nhìn xem tuyết rơi tán loạnngoài cửa sổ, thở dài: “Hôm nay trời tối thực sớm. Tuyết rơi cũng lớn.”
Lục Kiến Trung trong mắt hiện lên một tia thất vọng, cổ họng chua chát nói: ” Vâng.”
Lục lão ông quét hắn liếc mắt một cái, phân phó Lục Thiệu: “Mẫu thâncon một mình ở nhà cũ trải qua tiết này, thật không dễ dàng. Con nênchuẩn bị một bàn tiệc rượu cho nàng, có rảnh thì mang theo Nguyên Langcùng Hạo Lang tới bồi nàng, làm tròn hiếu đạo.” Lại chuyển câu chuyện:“Dạy dỗ hài tử cho tốt, lớn thì nên nhường bé, bé cũng phải kính trọngđứa lớn. Đây mới là lẽ phải.”
Giải quyết dứt khoát, Lục Thiệu thanh âm trả lời đều có vẻ hữu khí vô lực: “Vâng, tôn nhi thay mẫu thân đa tạ tổ phụ quan tâm.”
Lục lão ông thản nhiên vẫy tay: “Đứng lên, dọn bàn tiệc thôi.”
Lâm Ngọc Trân vội vỗ tay một cái, nhóm ma ma nối đuôi nhau mà vào,đem các món ngon trân quý đưa lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-hon/1407849/chuong-252.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.