Lệ Chi nghĩ nghĩ, nói: “Thiếu phu nhân cái gì cũngchưa nói, chỉ ăn không vô, cũng không ngủ được mà thôi.” Nàng là nô bộc, rấtnhiều lúc không thể nói, nhưng có thể trả lời trong phạm vi nhất định, nàngtuyệt đối sẽ không giả bộ câm điếc.
Ngón tay thon dài của Lục Giam lướt qua trên gáy sáchmột lần rồi lại một lần, ngay tại thời điểm Lệ Chi nghĩ đến hắn vừa muốn hỏithêm gì đó, hắn lại hướng nàng khoát tay áo, ý bảo nàng đi ra.
Lệ Chi không biết hắn rốt cuộc suy nghĩ cái gì, đứngmột lát rồi im lặng lui xuống.
Tới bên ngoài, tìm Quế ma ma, trước cùng Quế ma mathương lượng buổi tối nên nấu đồ ăn ngon gì cho Lâm Cẩn Dung, lại gọi Trương mama và hai thô sử nha hoàn quét sân lại đây, bảo các nàng đứng thành một hàngdưới hành lang, thấp giọng phát biểu: “Không được đi loạn ở bên ngoài, khôngđược nói lung tung, nếu không tuân thủ quy củ, một khi lắm mồm, ta sẽ bẩm vớithiếu phu nhân đuổi người đó đi.”
Sau khi phân phó xong, Lục Giam từ trong phòng đi ra,cũng không thèm nhìn tới các nàng, vào thư phòng gắt gao đóng cửa lại. Vì thếtất cả mọi người nín thở tĩnh khí, không dám phát ra tạp âm dư thừa nào.
……
Từng ấy năm tới nay, Lâm Cẩn Dung lần đầu tiên đượcthấy rõ ràng toàn bộ khố phòng của Lục gia. Nói là kho hàng rực rỡ muôn màu,đầy ắp rộng rãi cũng không đủ để hình dung, mặc dù nàng chưa từng nhìn thấy,nhưng vẫn nhịn không được mà kinh ngạc.
Tống thị mang theo vài phần kiêu ngạo, nhất nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-hon/1407811/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.