Đã vào tháng tư, là thời điểm đầu hè, thời tiết mộtngày so với một ngày trở nên nóng nực hơn. Lâm Cẩn Dung đem mấy cành hoa hồngmới nở cắm vào bình, đặt trên giá gỗ hoàng lê đánh giá trái phải, thật cẩn thậndùng cây kéo cắt bỏ cành lá dư thừa.
Lâm Ngọc Trân ở một bên uống trà, nhìn nàng bộ dạngkhông nhanh không chậm, nhàn tâm vui vẻ, trong lòng có chút tức giận: “Cũng sắpđầu hè rồi, quần áo mùa hè đã sắp may xong chưa?” Nam nhân nhà mình đi lâu nhưvậy, chỉ gửi về một phong thư, cũng không phải quá xa xôi mà không trở về nhà,sao nàng nửa điểm cũng không nóng nảy đây? Thật sự là không có tiền đồ.
Lâm Cẩn Dung cười nói: “Mẫu thân không phải đang mặcđó sao? Người mặc thấy thế nào?”
Quần áo Lâm Ngọc Trân đang mặc trên người đúng là LâmCẩn Dung tự tay cắt may, nói đến nói đi, thật sự là vừa vặn dễ chịu, ngữ khícủa nàng không khỏi tốt hơn một chút: “Ta hỏi là của Nhị lang. Không phải conđang may cho hắn sao? Sắp đầu hè rồi, con mau chóng may xong rồi sai người đưatới, hỏi hắn hè này có trở về nhà hay không.”
Lâm Cẩn Dung quay lại nói: “Còn chút ít. Ta trước hếtlàm cho người mà.”
“Nhanh may xong rồi đưa cho hắn, công việc ở phòngthêu thùa cũng không bận rộn gì.” Lâm Ngọc Trân trong lòng lại thư thái hơnchút, nghiêm túc giáo huấn. Trong lòng nàng thực mâu thuẫn, vừa sợ Lâm Cẩn Dungcùng Lục Giam quá thân cận, hợp nhau quên mất mình, lại sợ Lâm Cẩn Dung bị LụcGiam ghét bỏ, không sinh hạ được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-hon/1407790/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.