Vinh Cảnh cư, Lục lão phu nhân đang lần hạt một chuỗiPhật châu từ gỗ tử đàn tinh tế mài thành, khép hờ mắt, nghe Lâm Cẩn Dung ở mộtbên đọc kinh thư. Lâm Cẩn Dung thanh âm mượt mà nhu hòa, biểu tình còn thật sựtúc mục, ngay cả con sóc đuôi to nghịch ngợm kia cũng ngừng gặm nhấm hạt thông,im lặng ngồi nghe. Sa ma ma cùng Tố Tâm lại lặng yên không một tiếng động đứngở một bên.
Một trận gió nhẹ mang theo chút lo lắng từ cửa sổ thổivào, trước thổi sa trướng màu hồng cánh sen tạo nên một trận cuộn sóng nở rộnhư đóa sen, rồi lại thổi tan hương khói xoay quanh phía trên lư hương làm bằngsứ men xanh khắc hoa văn uốn lượn, sau đó lại thổi hạt châu trên tóc Lâm CẩnDung lay động một chút.
Cũng không biết bên ngoài Lâm Thế Toàn cùng Lục lãoông thế nào rồi? Lâm Cẩn Dung trong miệng còn thuần thục tự nhiên tụng kinhthư, ánh mắt lại theo trận gió mát này nhìn ra ngoài, dừng ở cạnh cửa. Lục lãophu nhân khẽ hé mắt, theo ánh mắt của nàng nhìn qua. Cạnh cửa không có gì cả,chỉ có bình hoa cao cổ trong có cắm một cành ngọc lan nở rộ trên giá gỗ hoànglê.
Lục lão phu nhân bất động thanh sắc thu hồi ánh mắt,tiếp tục lần tràng hạt, không tiếng động nghe Lâm Cẩn Dung tụng kinh. Đợi cho tụngxong một đoạn, thấy Lâm Cẩn Dung muốn lật trang sách, liền ôn hòa nói: “Hôm nayđến đây thôi, con mệt mỏi cả ngày, lại còn phải bồi lão bà tử ta, làm khó chocon rồi.”
Ngày xưa sẽ để nàng đọc xong, hôm nay lại bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-hon/1407787/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.