Đã từng nghe, cũng chưa bao giờ quên? Lục Giam nghiêmtúc nhìn Lâm Cẩn Dung trong chốc lát, ôn nhu cười: “Vậy là tốt rồi.”
Lâm Cẩn Dung rũ mắt xuống, cười nhẹ.
Trên đường đi, Lục Giam nghiêng đầu nhìn về phía LâmCẩn Dung, nàng chỉ nhìn xuống thềm xe, hắn cũng không nói lời nào, chỉ cườinhẹ, lại ngầm đem tay nàng tách ra, mười ngón giao nhau, gắt gao cầm nắm. ĐếnLục phủ, sắc trời đã trở nên tối đen, chỗ nhị môn có ma ma trông cửa khoatrương cười chào đón: “Nhị gia, Nhị thiếu phu nhân đã trở lại.”
Lục Giam tâm tình tốt, liền gật gật đầu: “Đã trở lại.”
Ma ma kia liền đánh giá toàn thân cao thấp của Lâm CẩnDung, Lâm Cẩn Dung phát hiện khác thường, nhướn mắt lên nhìn về phía bà ta, mama kia vội vàng tránh ánh mắt của nàng, hơi hơi cúi đầu, cười gượng lui qua mộtbên.
Hai người trước đến chỗ Lục lão ông báo danh, bất quámới đi được chục bước, chợt nghe thấy có người gọi khẽ một tiếng: “Nhị thiếuphu nhân.”
Lục Giam cùng Lâm Cẩn Dung giương mắt nhìn lại, thấysau núi giả bên đường có một người vòng qua, chính là nha hoàn Giản Nhi của LụcVân. Giản Nhi trên mặt tươi cười, khẽ liếc Lục Giam, lại nhìn Lâm Cẩn Dung, rõràng là có lời gì đó muốn nói.
Lục Giam nhân tiện nói: “Nàng ra đó đi, ta chờ nàng ởđằng trước.” Quả nhiên một mình bước đi phía trước.
Lâm Cẩn Dung liền mang theo Lệ Chi, tiến lên hỏi:“Chuyện gì?”
Giản Nhi vội nhỏ giọng nói: “Tiểu thư bảo nô tỳ chờngười. Hôm nay sau khi người và Nhị gia xuất môn, trong nhà đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-hon/1407763/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.