Sau giữa trưa, gió thổi qua sân, cây du phát ra mộttrận thanh âm sàn sạt dễ nghe, khiến Lâm Cẩn Dung đang ngồi trầm tư bên cửa sổbừng tỉnh. Ánh mắt của nàng dừng ở cách đó không xa, trên giá gỗ khắc hoa văncúc lê có đặt một bình nhỏ màu xanh, trong bình kia đúng là đóa hoa dại màuvàng mang ở thôn trang về.
Đã qua năm ngày, nó vẫn giữ tư thái no đủ sáng lạn.Phía dưới của thân hoa mới được Lệ Chi tỉ mỉ tu bổ sạch sẽ, nụ hoa đầu cảnh lạikhẩn cấp nở rộ, lá cây xanh mơn mởn càng tỏa ra ánh ngọc oánh nhuận, thật đúnglà cảnh xuân. Lâm Cẩn Dung cho dù cảm thấy nó chói mắt, nhưng không thể khôngthừa nhận, đóa hoa này thật sự rất đẹp, so với hoa đào, hoa mai còn quyến rũhơn.
Lệ Chi cùng Quế ma ma im lặng ngồi ở bên cạnh chuẩn bịđồ cưới cho Lâm Cẩn Dung, thường thường ngẩng đầu nhìn nàng. Thấy nàng nhìnngắm đóa hoa kia, hai người trao đổi một chút ánh mắt, tiếp tục vùi đầu làmviệc. Các tiểu thư nhà khác thêu đồ cưới đều chăm chỉ hăng say, ngay cả LâmNgũ, hiện tại cũng thu liễm tính tình, cả ngày xấu hổ tránh ở trong phòng thêuđồ cưới, chỉ có chủ nhân các nàng, yêu nhất là kiếm tiền cùng xem sổ sách, nếukhông, thì chỉ đọc sách, viết chữ, pha trà cùng thổi sáo. Cho dù tay đột nhiên ngứangáy muốn thêu thùa, nàng cũng chỉ làm hài cho mấy người Đào thị, Lâm Thận Chi,Lâm Cẩn Âm, và Ngô thị.
Chủ nhân không làm, các nàng có thể làm được gì đây?Còn không phải đành thay nàng làm sao.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-hon/1407741/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.