Ánh nắng đầu mùa đông xuyên thấu qua cửa sổ, chiếu vàotrên tháp. Lâm Cẩn Dung nghiêng người nằm trên đó, nhắm mắt, tùy ý để ánh mặttrời chiếu rọi toàn thân, ấm áp không muốn nhúc nhích. Nàng mặc dù hướng Đàothị biểu lộ đồng ý với cọc hôn sự này, nhưng vẫn cáo ốm với bên ngoài, khônggặp bất kỳ ai, cũng không quản bất cứ chuyện gì. Có thể tự do tự tại, vì saokhông cần?
Cửa nhẹ nhàng vang lên một tiếng, sân bên ngoài vanglên thanh âm Quế Viên cố ý đè thấp: “Nương, Cô phu nhân cùng biểu tiểu thư tới,lúc này đang ở trong phòng phu nhân, nói là muốn đến thăm tiểu thư, Cung ma masai con tới đây hỏi trước, tiểu thư có bằng lòng gặp khách hay không?”
Lâm Cẩn Dung mí mắt nhảy nhảy, Quế Viên, nàng sao đãquên Quế Viên. Nếu muốn đến Lục gia, có thể nào thiếu Quế Viên cho được?
Quế ma ma nhẹ tay nhẹ chân vén mành, thấp giọng nói:“Tiểu thư, người tỉnh chưa?”
Lâm Cẩn Dung mở to mắt: “Là ai ở bên ngoài nói chuyện?Là Quế Viên sao?”
“Vâng.” Biểu tình của Quế ma ma có vài phần không đượctự nhiên, từ sau khi Quế Viên được phái đến giúp đỡ Cung ma ma, mẫu tử haingười đều có chút chột dạ, mỗi lần gặp mặt luôn cố ý né tránh Lâm Cẩn Dung, QuếViên ngày thường cũng không dám ở trước mặt Lâm Cẩn Dung tìm rủi ro, không đềphòng hôm nay gọi Lâm Cẩn Dung vừa vặn đã tỉnh dậy.
Lâm Cẩn Dung lẳng lặng nói: “Thật lâu chưa từng nhìnthấy nàng, bảo nàng tiến vào cùng ta nói chuyện.”
Quế ma ma thụ sủng nhược kinh, vội đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-hon/1407734/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.