“Ai nha!” Lâm Cẩn Dung căn bản không đề phòng Lục Giamkhông biết xấu hổ như vậy, quá sợ hãi đồng thời luống cuống tay chân đưa ra đỡ,Cung ma ma cũng vội tới hỗ trợ, nhưng căn bản không kịp, mắt thấy cả một hộptrâm sẽ rơi xuống đất vỡ thành bột mịn, chỉ thấy Lục Giam thân mình nhanh chóngnghiêng đi, tay đồng thời vươn ra, lập tức đỡ lấy hộp gỗ.
Hết thảy chỉ phát sinh trong nháy mắt, Lâm Cẩn Dungcòn chưa kịp phản ứng, đã thấy Lục Giam đem hộp đựng trâm kia vững vàng đặttrên quầy, còn nghiêm túc kiểm tra trâm cài, lấy ra hai cái bị hỏng đặt sangmột bên, để chủ quán xem qua, rồi lập tức nhìn nàng, bày ra một bộ dạng huynhtrưởng lời nói thấm thía :“Sao lại không cẩn thận như vậy? Tay chân vụng vềquá.”
Động tác nhỏ vừa rồi của hắn rất nhanh, chỉ có Lâm CẩnDung thấy, đám người Ngô Tương đứng gần như vậy cũng không phát hiện, đều chỉcho là Lâm Cẩn Dung không cẩn thận, chạm vào làm hộp rơi xuống, nghe vậy đều lộra vẻ mặt đồng ý cùng may mắn.
Ngô Tương nói: “Hữu kinh vô hiểm. Tứ muội muội, muộinên cảm tạ Nhị biểu ca của muội đi.”
“……” Lâm Cẩn Dung răng nanh nghiến qua nghiến lại,nàng và hắn rất thân thiết sao? Hắn biết nàng tay chân vụng về sao? Nàng dựavào cái gì phải cảm tạ hắn a?
“Làm ta sợ muốn chết!” Đào Phượng Tường vỗ ngực đitới, lòng còn sợ hãi nói: “Thiếu chút nữa phải bồi tiền rồi!” Lại tò mò nhìnLục Giam nói: “Huynh là ai? Tay chân rất nhanh nhẹn, đa tạ huynh!” Trâm lưu lýcố nhiên không thể so
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-hon/1407695/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.