Lục Vân ngẩng đầu nhìn Đào thị, tình chân ý thiết nói:“Tam cữu mẫu, thật sự là lỗi của ta. Lúc trước, thỉnh vài vị tỷ tỷ đến tham giaấm lô hội……” Đôi mắt của nàng hơi hơi đỏ lên, không nói tiếp được, lại thảnnhiên cười: “Kỳ thật cũng không có gì, chính là ta không có tài nghệ, khiến mẫuthân hiểu lầm Tứ tỷ, rồi các tỷ tỷ náo loạn không thoải mái…… Nếu lúc ấy ta xửlý tốt hơn, cũng không làm cho hai vị trưởng bối khó chịu, thế nên hiểu lầmcàng thêm sâu sắc…… Căn nguyên, đều là Vân nhi có lỗi, cầu Tam cữu mẫu đừng tứcgiận.”
Đào thị vừa chán ghét Lâm Ngọc Trân, hay bao chekhuyết điểm, nhưng đối với thái độ của Lục Vân, biểu tình tươi cười mang chútrưng rưng, cũng không nói được một từ, càng không thể nói câu cự tuyệt , đànhđứng dậy đỡ Lục Vân, ôn nhu trấn an nói: “Hài tử ngoan, trí tuệ khí độ này củacon thật hiếm có, để con chịu ủy khuất rồi, Tứ tỷ tỷ của con từ trước đến naycó chút ngốc nghếch, đắn đo không đúng mực, nhưng cũng không phải cố ý, conđừng so đo với nàng.”
Lục Vân thẹn thùng cười: “Cữu mẫu nói gì vậy, Tứ tỷ tỷlà người thẳng thắn, ta không bằng nàng chính là không bằng nàng, chẳng lẽ cứngrắn muốn nàng thua ta thì mới trầm trồ khen ngợi? Vậy không hợp lý chút nào.”Lập tức nhìn Lâm Cẩn Dung cười nói: “Tứ tỷ tỷ, kỳ thật ta cũng có chút hẹp hòi,lúc ấy thầm nghĩ mình từ nhỏ chăm chỉ luyện tập, chịu nhiều đau khổ, lại dễ dàngthua cuộc, chỉ lo bản thân thương tâm khổ sở, không nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-hon/1407676/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.