Ngày như vậy trôi qua rất nhanh, đảo mắt đã hơn mộttháng, mấy hôm nay bầu trời đột nhiên sầm sì, tuyết bắt đầu rơi lả tả. Tuyết ởnông thôn không giống ở trong thành, rơi nhiều hơn, bất quá chỉ nửa ngày màquang cảnh chung quanh đã trắng xoá một mảnh, mọi thứ yên tĩnh, không nghe thấytiếng người.
Thời tiết thế này, Đào thị tuyệt đối sẽ không xuấtmôn, Lâm Cẩn Dung được Miêu Nha dùng cỏ dại buộc vào đế hài để chống trơntrượt, vẫn xuất môn, đi Thanh Lương tự để dâng hương rồi học bơi.
Đào thị một mình ngồi trên tháp nhàm chán bỏ khungthêu xuống, lo lắng nói: “Không biết A Âm cùng Thận Chi hiện tại như thế nào?Đang làm cái gì?” Nàng lúc trước vốn đã hứa với Lâm Thận Chi, qua mười ngày nửatháng sẽ dẫn Lâm Thận Chi đến chơi hai ngày, tiếc rằng Lâm lão thái gia cũngkhông cho, mỗi lần hắn chỉ được nghỉ ngơi nửa ngày. Rất nhiều khi nàng nhớ hài tử,muốn nhanh được trở về.
Cung ma ma đưa vẫn đưa đường kim mũi chỉ, lưu loát đâmvào bên trong hài, lại dùng cặp kẹp chặt kim khâu dùng sức rút ra, hung hăngkhâu thêm hai ba mũi, rồi đè một nửa hài xuống, cười nói: “Mấy ngày trước đâyTam tiểu thư không phải mới gửi thư đến sao, nói là mọi việc đều ổn mà. Phunhân chớ lo lắng, chắc đến tất niên sẽ trở về, chỉ sợ đến lúc đó người thấyThất thiếu gia, sẽ cảm thán hắn trưởng thành không ít a.”
Đào thị nhíu mày nói: “Ta không muốn trở về vào dịptất niên, tế tổ đãi khách, phải giữ quy củ, làm không xong chuyện, phiền cũngphiền đến chết.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-hon/1407653/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.