Lâm Cẩn Dung theo lời của Cung ma ma, thay đổi hài,khoác thêm áo choàng, được Thiết Hòe dẫn qua cửa hông rồi đi ra ngoài.
Cảnh vật ở nông thôn khá đơn giản, không giống trongthành tường cao đại viện, sau khi ra hỏi hậu viện dọc theo một hàng cây liễu đithêm một chút chính là một đồng ruộng nước. Nay mùa nông nhàn, ruộng nước cóchút cạn, có loại cỏ dại không biết tên mọc lên, trong sắc vàng xen lẫn sắcxanh, dưới ánh nắng mùa đông phản chiếu màu vàng đạm mạc. Cũng không có ngườiqua lại, chỉ có mấy chú vịt trời màu trắng cất cánh bay lên, vô cùng thanhtịnh. Bầu trời xanh lam, vạn dặm không mây, trong không khí rét lạnh mang theovài phần mát mẻ sảng khoái, cảm giác hoàn toàn khác biệt so với đại viện Lâm gia.
Lâm Cẩn Dung thật sâu hô hấp, lộ ra tươi cười từ nộitâm.
Thiết Hòe vốn là nha hoàn nhị đẳng bên người của Đàothị, vừa cảm kích vừa thức thời, hiểu được trong thành các tiểu thư thiếu giathích cái gì, trong miệng nói đến những thú vui ở nông thôn cho Lâm Cẩn Dungnghe, thỉnh thoảng lại tùy ý từ trên mặt đất nhổ lền vài cọng cỏ dại hoặc phiếnlá cây đưa cho Lâm Cẩn Dung xem, nói đây là rau dại, cái gì có thể ăn, cái gìkhông thể ăn, cái nào có mùi vị ngon nhất.
Thú sự ở nông thôn, Lâm Cẩn Dung yêu thích nghe nàngnói về rau dại này, nghiêm trang bảo Quế Viên dùng khăn lụa bọc lại , nói làmuốn trở về cẩn thận nghiên cứu, chọc mọi người cười trộm không thôi.
Đoàn người nói chuyện, dọc theo bờ ruộng, bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-hon/1407650/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.