Lâm Cẩn Dung liều mạng nhắm mắt, một hơi không nghỉlớn tiếng nói: “Tổ mẫu người đừng đánh ta đánh hỏng tay rồi, ta sẽ không làmđược nữ hồng, không thể pha trà, không thể thổi sáo thì phải làm sao bây giờ?Ta thừa nhận ta sai rồi, ta thừa nhận ta ngốc nghếch, ta thừa nhận ta đắn đokhông đúng mực người nói gì cũng đúng.”
Tứ tiểu thư ngày thường luôn ẩn nhẫn nhún nhường khôngthấy đâu, mà người đang lớn tiếng này dường như được chân truyền của Đào thịvậy, lại so với Đào thị hơn một phần mềm mại cùng thức thời.
Thước trong tay của Lâm lão thái thái dừng lại mộtchút, cùng lúc đó, Lâm Lục cùng Lâm Thất như một trận gió tiến vào, Lâm Lục ýcười thản nhiên ôm lấy cánh tay Lâm lão thái thái, mềm giọng năn nỉ: “Tổ mẫu,Tứ tỷ đã nhận lỗi, nàng cũng không phải cố ý, nàng chỉ chân chất mà thôi, ngườitha cho nàng lần này đi?” Khóe mắt đắc ý liếc qua Lâm Ngũ đang chật vật khôngchịu nổi, khẽ cười nói: “Ngũ tỷ tỷ dù có lỗi cũng đã biết sai rồi, trời giá rétđông lạnh, cứ quỳ ở đó đối với thân thể sẽ không tốt, ta không oán trách tỷ ấy,người cũng tha cho nàng đi.”
Lâm lão thái thái nhìn về phía Lâm Lục ánh mắt rõ ràngnhu hòa rất nhiều: “Đi đi! Đừng khiến ta thêm phiền, cẩn thận vết thương, lưulại sẹo sẽ rất khó coi.” Lại bảo Thanh Lê ở một bên bộ dạng phục tùng rũ mắt cơhồ không tồn tại nói: “Đi ra phía sau lấy bình ngọc cơ cao cho Lục tiểu thưdùng.”
Ngọc cơ cao kia là mua về từ kinh thành, vận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-hon/1407647/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.