Lâm Cẩn Dung hiện tại hận nhất chính là người khácthay nàng làm chủ, lại là cùng huynh muội Lục gia dây dưa, dị thường mất hứngthản nhiên liếc Lâm Ngũ một cái, đang muốn mở miệng từ chối, đã thấy Lục Vântươi cười ngọt ngấy ôm lấy cánh tay của nàng, vui mừng mở to hai mắt chờ mongnhìn nàng nói: “Thật sao, vậy thật tốt quá! Nhưng mà ta không có sáo tốt thìphải làm sao bây giờ?”
Lâm Ngũ dò xét thần sắc của Lâm Cẩn Dung thử nói: “Ởchỗ ta có một cái, là Tứ tỷ hôm nay tặng cho ta, có thể cho muội mượn dùng.”Nếu là Lục Vân muốn, vì để Lục gia huynh muội thậm chí để cô cô vui mừng, nàngđưa Lục Vân thì cũng đâu làm sao? Nhưng có điều trước mặt Lâm Cẩn Dung, nàngrốt cuộc cũng cảm thấy không tiện.
Lục Vân một tay kéo Lâm Ngũ, một tay kéo Lâm Cẩn Dung:“Rốt cuộc là cốt nhục nhà mình, nhóm biểu tỷ thật sự là quá tốt, ta ở phía namchưa từng có người nào đối đãi thật tình thật lòng với mình như vậy. Tứ tỷ tỷ,khi nào ta có thể đến học?”
Nàng chưa nói gì, hai người này đã thay nàng quyếtđịnh rồi, đều là khi dễ nàng không dám cự tuyệt người khác sao? Lâm Cẩn Dungbuông tay ra gắt gao mím môi, ngoài cười nhưng trong không cười chậm rãi nói:“Ta hiện tại thân có tội, đang bị phạt, mỗi ngày phải tự tu chỉnh, sao chép nữgiới, làm nữ hồng, chỉ sợ sẽ chậm trễ Vân biểu muội, để sau này rồi tính.” Nóixong hướng mọi người gật đầu một cái: “Mợ ta ngày mai phải về Thanh châu, tamuốn đi nói lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-hon/1407624/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.