Về đến Cố Ngâm Đường, gió lạnh bị ngăn cản ở bên ngoài, Thẩm Dao vẫn không nỡ buông tay, cơ thể lả lướt hấp dẫn dán sát vào người chàng, hận không thể khảm vào trong lòng chàng, Tạ Khâm bật cười, dứt khoát ôm nàng ngồi trên giường La Hán, Hạnh Nhi ngồi xuống cởi giày cho nàng, Tạ Khâm nâng đôi chân mang vớ trắng kia lên ôm vào lòng.
Thẩm Dao thuận thế tách hai đầu gối ra, ôm lấy eo chàng, khuôn mặt nhỏ vùi vào vai chàng không dậy.
Hai tay Tạ Khâm vòng lấy eo nàng, nhắm mắt lại: “Ta còn phải đến thư phòng một chuyến.”
“Không cho đi.” Nàng chơi xấu, sau đó bắt đầu vân vê cổ áo chàng.
Ngón tay vuốt ve cổ chàng từng cái một.
Tạ Khâm thử thương lượng: “Vậy thì ta ôm nàng đi?”
“Không, gió to.”
Thẩm Dao liếc mắt nhìn qua đồng lậu trên kệ để đồ, đã là giờ Hợi rồi: “Trễ thế này rồi, chàng còn phải bận gì nữa?”
Ngoài viện vang lên tiếng động dọn nhà sột soạt nên khiến người ta cảm thấy như vẫn còn sớm.
Khuôn mặt Tạ Khâm ấm áp: “Còn vài thư từ nữa phải viết.”
Không phải là chuyện quá quan trọng thì Tạ Khâm sẽ không lên tiếng, trong triều bước đầu ổn định, sự vụ lộn xộn, mặc dù trong lòng Thẩm Dao có chút mất mát nhưng vẫn rời khỏi lồng ngực chàng:
“Chàng đi đi.”
Sau đó dẩu môi lên cao thiệt cao: “Vậy ta ngủ trước đây.”
Tạ Khâm gọi người vào hầu hạ Thẩm Dao súc miệng rửa mặt, rốt cuộc còn cùng thê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-hon-hi-quan/3374415/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.