Chiếc giường có khung lõm xuống một cách rõ ràng, Tạ Khâm nằm xuống, Thẩm Dao im lặng một lúc rồi chui ra từ trong lớp chăn mỏng, ra vẻ kinh ngạc:
“Ôi, Tạ đại nhân, sao ngài lại tới đây?”
Trong ánh sáng màu xanh đậm, khuôn mặt chàng như phủ một lớp sương mỏng.
Nét mặt lại bình thường, không phân biệt được vui buồn.
Một tiếng “Tạ đại nhân” này đã tiết lộ tâm tình của nàng, chỉ cần không vui là sẽ vội vàng chối bỏ quan hệ.
Tạ Khâm đang nằm, nghe tiếng thì xê dịch lên trên, nằm dựa lưng trả lời:
“Ban ngày ở Nội các xử lý công việc trong triều, ban đêm sẽ đến hành cung nghị sự với bệ hạ.”
“Ngày nào cũng như vậy à?”
“Phải.”
Trái tim Thẩm Dao trở nên lạnh lẽo.
Nàng yên lặng trở mình ngủ, nhìn vào góc giường đen thui mà nghẹn cả lòng.
Nơi này là hành cung, nhiều tai mắt, đương nhiên không thể chia giường ngủ với Tạ Khâm được, nằm ngủ cùng chàng thì thôi, đã như vậy rồi, nàng cũng cam chịu, chỉ là… Khi ngủ nàng thật sự không yên, nhỡ đâu lại mạo phạm chàng thì làm sao đây?
Thẩm Dao vừa rồi đã chợp mắt được một lúc, hiện tại đã hết buồn ngủ, trên núi rừng vào đêm hơi lạnh, nàng đắp chiếc chăn mỏng lên ngực, không nhịn được mà nhìn về phía Tạ Khâm, chàng gối lên hai tay, để nguyên áo mà nằm ngủ, Thẩm Dao không biết chàng có ngủ hay chưa, chậm rãi dịch qua, đắp một góc chăn mỏng lên ngực chàng.
Tạ Khâm mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-hon-hi-quan/3373522/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.