*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sau đó Tạ Khâm lại đi sớm về trễ, Thẩm Dao rất khó gặp được chàng.
Ban ngày nàng đến vườn dạo một vòng, lại đi đến nhà trên nói chuyện với lão thái thái, mọi người thấy vòng ngọc trên tay nàng thì đều cảm thấy lạ, rối rít đến nâng lên nhìn, lão thái thái thì càng vui vẻ, cười tươi như hoa, thì thầm nói cho nàng biết: “Chỉ một chiếc vòng tay này của con thôi là đã có thể mua được một tòa nhà ở Kinh thành đó.”
Thẩm Dao sửng sốt tại chỗ.
Nàng cũng biết nó quý giá, nhưng không ngờ lại quý giá đến thế.
Để mua một tòa nhà năm trăm lượng bạc mà nàng phải nhịn ăn nhịn mặc, chịu nhiều đau khổ, Tạ Khâm tùy tiện mua cho nàng một đôi vòng tay thôi là đã tiêu xài hai mươi ngàn lượng rồi.
Cái tên này sao lại nỡ tiêu tiền như vậy chứ!
Lão thái thái chỉ muốn nói rõ công lao của con trai, không ngờ lại dọa sợ con dâu.
Trong lòng Thẩm Dao bất ổn, cổ tay giống như đang đeo gánh nặng không thể chịu nổi, vô cùng mất tự nhiên:
“Phu quân tốn kém quá.”
Lời này vào tai chị em dâu và đám cháu dâu chính là đang khoe khoang.
Ngoài ra, các chi còn càng thêm kinh ngạc về gia sản của Tạ Khâm.
Rời khỏi Diên Linh Đường, mấy người cháu dâu tụ tập ở Hà Phong Hiên chơi bài, bèn trò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-hon-hi-quan/3373515/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.