Trong phòng phụ phía Đông thoáng mát có hơn mười ma ma đứng xếp thành một hàng, đều là những khuôn mặt không quá quen thuộc.
Lão thái quân chỉ vào bọn họ giới thiệu theo thứ tự:
“Đây là Tân ma ma phòng bếp, bình thường muốn ăn gì thì đều có thể dặn dò bà ấy.”
“Đây là Hách ma ma phòng may vá, tay nghề thêu hai mặt vượt bậc Kinh thành, bà ấy là tú nương mà ta phí hết công sức để giành lấy, mấy người trong nhà bà ấy đều làm việc trong phủ, xem như là công thần của Tạ gia chúng ta.”
Ma ma quản sự được gọi tên lần lượt tiến lên thỉnh an Thẩm Dao.
Nghe nhạc hiểu ý nghĩa.
Thẩm Dao đoán được ý nghĩa trong hành động lần này của lão thái thái.
Xem ra kế hoạch đi ra ngoài vào hôm nay phải uổng công rồi.
Nàng vừa đáp lời vừa thầm kêu khổ.
Trước kia nàng nghĩ không quan tâm đến tất cả mọi thứ, tuyệt đối không dính vào việc nhà của Tạ gia, nàng góp vui lấy lệ, người khác lại xem là thật, nếu như còn ở Tạ gia nữa thì ắt phải hùa theo một chút, chỉ là chuyện khác có thể hùa theo được, nếu bảo nàng hầu hạ Tạ Khâm… Thẩm Dao cảm thấy rất bất lực.
Thôi, dù sao Tạ Khâm cũng là ân nhân của nàng, quan tâm đến chuyện ăn uống chi tiêu cũng không ảnh hưởng đến toàn cục.
“Con dâu xin nghe mẫu thân dạy bảo.”
Hôm nay nàng quay về trong sự mất hứng, Lê ma ma thấy nàng đi rồi quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-hon-hi-quan/3373510/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.