“Ta là người của cô.”
Nghe thấy lời này, trái tim Khúc Kiều đập mạnh và loạn nhịp, lòng mê mang tựa như bị lớp sương mù đầu đông che đi mất.
Thấy đã một lúc lâu mà nàng không hề có phản ứng, nam tử kia thở dài mộttiếng, nhắc nhở: “Mấy tháng trước, ở chân núi này, cô nương đã cứu ta …”
Chớp mắt một cái, lớp sương mù che phủ trước mắt Khúc Kiều tản ra, hiện ra tình cảnh khi đó.
Hơn bốn tháng trước, lúc nàng ở dưới chân núi, diễn ra một trận ác chiến.
Thiên hạ đương thời, không phải là thế gian thái bình thịnh thế gì. Tiên matranh đấu, từ thủa khai thiên lập địa đã như vậy, thế lực hai bên ngangnhau, không phân cao thấp. Trận chiến dưới chân núi cũng là như vậy.Tiên môn đệ tử đứng đầu là Thượng Dương chân quân giao chiến với ma vậtcủa Cức Thiên phủ, song phương giằng co lâu ngày, vẫn luôn bất phânthắng bại.
Đối với một yêu tinh như Khúc Kiều, ai thắng ai thuachẳng sao cả, không hại tới nàng là tốt rồi. Trận chiến vừa bắt đầu,nàng liền bày bức tường ngăn cản, hộ vệ toàn sơn, che giấu hơi thở.Không biết trải qua bao lâu, tiếng đánh nhau dưới chân núi dần nhỏ lại,dường như đã ngã ngũ. Vì lý do cẩn thận, nàng đợi thêm chừng mấy ngàymới hạ bức tường ngăn đi, xuống núi tra xét. Sau khi chắc chắn bản thểcủa mình không bị thương tổn, nàng mới yên tâm. Ngẩng đầu nhìn xungquanh, không khỏi thở dài.
Một trận ác chiến, cái chết là điều khó tránh khỏi. Hôm nay dưới chân núi, thi hài chất chồng, huyết nhục khắpnơi. Lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-hen-voi-quan/19962/chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.