Mục Vũ nhìn người trước mắt, suy nghĩ vùi lấp trong mơ hồ. Quang cảnh xung quanh thật rối loạn, hắn hoảng hốt không thể phân biệt, duy chỉ có nàng, rõ ràng tới thế …Là mơ ảo hay lại là ma vật biến thành?
Hắn kinh ngạc, chậm chạp chưa đáp.
Khúc Kiều thấy hắn như vậy, lòng lo lắng. Nàng nửa quỳ xuống, giơ tay vềphía hắn, muốn kiểm tra vết thương của hắn. Mục Vũ thấy thế, lùi xuống,cố ý tránh tay nàng.
Khúc Kiều không hiểu, đúng lúc định hỏi lạichợt một giọng nữ mềm mại lả lướt vang lên từ phía sau, ngữ điệu trànngập ý khinh thường: “Đây chính là người của ngươi?”
Khi nhữngtiếng nói đó phát ra, ma khí ngùn ngụt tản ra như gió lạnh trong trờiđông giá rét cuốn tới. Cơ thể Mục Vũ chấn động, tim đau nhức như lửathiêu. Hắn cắn răng, cứng rắn định nghênh chiến. Nhưng không đợi hắn kịp cử động, Khúc Kiều đã đứng lên, bảo vệ hắn ở sau lưng.
Khúc Kiềunhìn cô gái xinh đẹp kia, học theo cách hai thiếu niên trước đó gọi “chủ thượng” rồi cất lời: “Đừng làm tổn thương cậu ấy.”
Cô gái nghevậy, không đáp lại, chỉ giơ tay lên, phất nhẹ một cái. Cảnh sắc đan vàonhau như được gấm vóc dệt nên xung quanh theo đầu ngón tay của nàng tamà rút dần những sợi tơ, phiêu diêu uốn lượn.
“Thuật pháp thật thú vị …” Cô gái lên tiếng, “Bổn tọa lấy làm lạ, một đại yêu như ngươi, ấythế mà cả thiên hạ không có lấy một ai hay biết. Thì ra tất cả đều nhờvào “Sâm la vạn tượng” này.”
Khúc Kiều không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-hen-voi-quan/1989378/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.