Cái gọi là thế sự khó lường, chính là khi Triệu Khải Bình bị Từ Hàng bắt lên phát biểu tại lễ khởi công phòng thí nghiệm lâm sàng mới với tư cách là trụ cột kỹ thuật trẻ, lại phát hiện Đàm Tông Minh đang ngồi ở hàng ghế đầu tiên trong khán phòng.
Triệu Khải Bình đã tham gia nhiều cuộc thi diễn thuyết từ khi còn là một đứa trẻ, và cậu cũng chưa bao giờ sợ phát biểu trước đám đông, nhưng điều này phải được xây dựng trên cơ sở người nhà và bạn bè của cậu không tham dự, nếu không thì cảm giác xấu hổ rất mãnh liệt, chẳng thà thực hiện động tác lộn ngược tại chỗ cho mọi người xem còn tốt hơn.
Đàm Tông Minh luôn nhìn qua với vẻ cười như không cười, nhưng nói thật, trong lòng Triệu Khải Bình đã sụp đổ giống hệt như lúc tài khoản Douban của cậu bị viện trưởng biết, cậu đành phải ngẩng đầu nhìn về phía chiếc ghế trống trên tầng hai của khán phòng để tránh tiếp xúc trực tiếp với ánh mắt của Đàm Tông Minh.
Cũng may bài phát biểu hôm đó được Triệu Khải Bình tự tay viết, cho dù không liếc trộm cũng có thể nói được đại khái, tư tưởng của chủ đề có hai điều: Cảm ơn công ty Long Thái và công ty Vũ Hạ đã quyên tặng và hỗ trợ cho sự nghiệp y học của khoa chỉnh hình của đất nước, nhân đây cũng rất mong đợi sự phát triển trong tương lai của khoa chỉnh hình thuộc bệnh viện số Sáu.
Triệu Khải Bình phát biểu xong liền vội vàng muốn đi ra ngoài, nhưng bị Từ Hàng đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-trong-suot/219095/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.